GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 43

- Như tôi đã nói với ông, tôi đợi Leverson. Tôi đã nghe thấy tiếng cửa ra

và đóng lại vào khoảng 24 giờ kém 5, nhưng đến năm hoặc mười phút sau
vẫn không nhìn thấy Leverson. Khi trông thấy anh ta lên hết cầu thang tôi
hiểu ngay rằng, nói chuyện với anh ta vào tối hôm đó thì thật vô ích.

Victor đưa cùi chỏ lên một cách đầy ý nghĩa.

Poirot nói :

- Tôi hiểu, anh ta say rượu.

- Cậu bé đáng thương ấy không đứng vững nổi nữa. Trông anh ta thật tội

nghiệp. Ngay lúc đó tôi chỉ nghĩ rằng đó là tâm trạng của người say thôi.
Sau này mới biết là anh ta vừa mới giết người.

Poirot vội hỏi ngay :

- Ông không nghe thấy tiếng động ở phòng bên tháp ư?

- Không, tôi ở tuốt bên kia ngôi nhà. Tường thì rất dày và tôi cho rằng

ngay cả tiếng súng bắn ở phòng bên tháp tôi cũng chẳng nghe thấy. Tôi hỏi
Leverson xem có cần tôi vực vào đi ngủ không, nhưng anh ta bảo có thể tự
xoay xở được. Thế là tôi thay đồ đi nằm.

Poirot trầm ngâm nhìn xuống tấm thảm, cuối cùng nói :

- Ông có ý thức được tầm quan trọng của lời khai đó không, ông Victor?

- Vâng. Ít ra thì.. ông muốn nói gì?

- Theo lời khai của ông thì mười phút đã trôi qua giữa lúc Leverson đóng

sập cửa ra vào và lúc anh ta xuất hiện ở lầu hai. Tôi nhó rằng chính anh ta
khai đã đi ngủ ngay sau khi về.. Nhưng còn chuyện khác nữa. Lời buộc tội
của phu nhân Reuben thật là huyễn hoặc, tôi phải nhìn nhận như vậy. Tuy
vậy, cho đến bây giờ chưa có gì chứng minh rằng lời buộc tội đó là không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.