GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 44

thể lý giải được, nhưng lời buộc tội đó là không thể lý giải được, nhưng lời
khai của ông đã tạo ra mọt bằng chứng vô can.

- Sao chứ?

- Phu nhân Reuben bảo rằng đã chia tay với chồng vào lúc 24 giờ kém

15, trong khi viên thư ký lại đi ngủ lúc 23 giờ. Thời điểm duy nhất mà anh
ta có thể phạm tội giết người do vậy chi chó thể là vào khoảng 24 giờ kém
15 và lúc ông Leverson về. Nếu như, theo lời ông nói, ông ngồi chờ trước
cửa phòng để mở, thì không thể nào ra khỏi phòng mà ông không nhìn thấy.

- Quả là như vậy!

- Không còn cầu thang nào khác sao?

- Không. Để đi xuống căn phòng bên tháp thì anh ta phải đi ngang qua

cửa phòng của tôi, mà anh ta thì lại không làm việc đó. Tôi hoàn toàn chắc
chắn như thế. Nhưng, dù sao đi nữa, thì như tôi đã nói với ông, anh ta quá
nhút nhát không thể làm việc giết người được. Điều đó tôi có thể cam đoan
với ông đấy.

- Vâng, vâng, tôi hiểu... Thế ông vẫn nhất định không chịu nói cho tôi

biết nguyên nhân cuộc cãi vã giữa ông và ngài Reuben sao?

Victor đỏ bừng mặt!

- Ông đừng hòng moi gì ở tôi.

Poirot nhìn lên trần nhà, nói rất khẽ :

- Tôi cũng biết giữ bí mât, khi có liên quan đến một phụ nữ.

Victor nhỏm dậy.

- Trời đất! Làm sao mà ông biết được? Ông muốn ám chỉ điều gì chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.