GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 45

- Tôi nghĩ đến cô Lily.

Victor vẫn đứng đó, do dự một phút, rồi trở lại với sắc thái cũ và ngồi

xuống.

- Ông thật quá tinh ranh so với tôi, ông Poirot ạ. Quả là chúng tôi -

Reuben và tôi - đã cãi nhau về Lily đấy. Ông ta cứ trút hết lên đầu Lily. Tôi
không biết ông ta đã phát hiện ra điều gì, hình như là việc khai man lý lịch
ấy. Tôi thì tôi chả tin đâu. Sau đó thì ông ta đã đi quá xa. Ông ta cho rằng
cô ấy ra ngoài ban đêm để hẹn hò với đàn ông. Chúa ơi! Tôi đã cho ông ta
một mẻ hết hồn! Tôi bảo rằng đã có những người còn khỏe hơn ông ta mà
bị giết chết chỉ vì đã nói bậy dù rằng ít hơn ông ta nhiều. Thế là ông ta phải
ngậm miệng lại. Reuben rất sợ khi tôi nổi giận.

Poirot nói :

- Tôi không lấy làm lạ đâu.

- Tôi có nhiều thiện cảm đối với Lily. Đó là một cô gái rất khá về mọi

mặt.

Poirot im lặng. Ông nhìn thẳng trước mặt, rõ ràng là đang chìm đắm

trong suy nghĩ. Ông giật mình trở về với thực tại, ông nói :

- Tôi cho rằng mình cần phải thư giãn chân tay. Gần đây có một khách

sạn thì phải?

- Có đến hai cái: khách sạn Sân Gôn ở lưng chừng đồi, gần sát bên sân

gôn và khách sạn Chiếc Mũ Giám Mục ở phía dưới, gần nhà ga.

- Cám ơn ông. Tôi thật sự cần phải đi dạo một vòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.