GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 78

Viên thư ký nhìn ông đăm đăm.

- Nhưng... sự kiện nào chứ? Sao chúng tôi không được nghe nói đến?

- Quý vị sắp được nghe nói đến rồi - Người đàn ông Bỉ bé nhỏ đáp với vẻ

bí ẩn - Trong lúc chờ đợi chỉ có tôi và ông biết thôi nhé.

Rồi ông vội vã bước ra khỏi phòng đọc sách suýt nữa thì va phải Victor :

- Ông vừa về đến sao, ông Victor?

- Vâng, thời tiết thật xấu, lạnh và gió nhiều.

- Thế thì hôm nay tôi không đi dạo đâu. Tôi giống như một con mèo vậy,

thích ngồi gần lò sưởi để sưởi ấm.

Buổi tối, Poirot nói với người đầy tớ trung thành :

- Mọi việc đều tốt đẹp, George ạ, họ đang ngồi trên than hồng cả đấy.

Thật là khổ, anh George tốt bụng ạ, khi phải chờ đợi, nhưng các đó lại cho
kết quả tuyệt vời. Ngày mai chúng ta thử nghiệm một lần nữa xem sao.

Sáng hôm sau, Owen có việc buộc phải đi London. Anh ta đi cùng

chuyến tàu với Victor. Họ vừa rời khỏi nhà là Poirot đã sôi nổi hẳn lên.

- George ạ, hãy đến đây. Ta bắt tay vào việc đi. Nếu có cô hầu phòng nào

đến gần thì hãy chặn cô ta lại. Hãy tán tỉnh cô ta bằng cách nào đó và thu
xếp làm sao để cô ta đứng yên trong hành lang ấy.

Thoạt tiên, ông vào phòng viên thư ký lục soát kỹ lương. Mọi ngăn kéo,

mọi cái kệ đều không thoát khỏi tay ông. Rồi ông vội vàng sắp đặt mọi thứ
lại chỗ cũ và tuyên bó rằng cuộc tìm kiếm của mình đã kết thúc. George,
đang đứng ở cửa phòng, kính cẩn đằng hắng :

- Xin lỗi, thưa ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.