GIÂY PHÚT NÀY - Trang 100

MẤT NGÀY 6 THÁNG CHÍN 1993

Ta từng là thứ ngươi đang là,

Ngươi sẽ là thứ ta đang là.

Bố tôi vừa qua đời tuần trước, vậy là lễ an táng của ông vừa mới diễn ra:

chừng ba bốn ngày trước

Tôi thấy đau đớn. Không phải vì ông, không, mà đúng hơn là vì tất cả

những khoảng khắc chúng tôi đã không chia sẻ cùng nhau. Tuy thế tôi vẫn
cố tìm kiếm một kỷ niệm hạnh phúc nhưng không tìm ra, điều này khiến tôi
càng buồn hơn. Nói cho cùng, tôi đã hy vọng có được tình yêu của ông. Tôi
nhớ lại lúc ông tìm tới nhà tôi vào sáng ngày thứ Bảy khó quên kia và diễn
màn quyến rũ: lời hứa về một buổi đi câu cá song, một buổi chiều thân tình
giữa bố và con trai… Để dụ tôi vào cái bẫy ông giăng sẵn và kéo tôi đến tận
ngọn hải đăng, ông đã dùng chiêu bài tình cảm. Còn tôi cũng khá ngu ngốc
nên đã chui đầu vào rọ.

Lần cuối cùng chúng tôi nói chuyện với nhau cách đây đã một năm, một

cuộc trò chuyện qua điện thoại. Những lời sau cùng ông dành cho tôi là:
“Con làm bố phát bực rồi đấy, Arthur!”

Con làm bố phát bực rồi đấy, Arthur!

Một lời tóm tắt chuẩn xác về mối quan hệ giữa chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.