GIÂY PHÚT NÀY - Trang 192

“Như vậy là phần điểm lại Thế vận hội mùa hè lần thứ hai mươi sáu

đang diễn ra tại đây, Atlanta, từ 19 tháng Bảy đến ngày 4 tháng Tám của
chúng tôi đã khép lại. Thế vận hội sẽ kết thúc bằng màn biểu dương với lễ
bế mạc được tường thuật trực tiếp từ sân vận động Centennial Olympic vào
tối nay trên kênh NBC...”

Lời nhắc đến ngày tháng khiến tôi giật mình. Vậy là tôi đang ở ngày 4

tháng Tám năm 1996.

Đúng sinh nhật tôi.

Sinh nhật lần thứ ba mươi của tôi.

Năm năm đã trôi qua kể từ buổi sáng tháng Sáu năm 1991 ấy. Buổi sáng

khi bố tìm tới nhà tôi để trao cho tôi món thừa kế độc địa chính là ngọn hải
đăng 24 Ngọn Gió.

Năm năm đã trôi qua trong năm ngày.

Tôi quan sát hình ảnh phản chiếu của mình trong chiếc gương bé tẹo treo

phía trên bồn rửa phụ.

Đây là lần đầu tiên tôi soi mình trong gương kể từ thời điểm khởi đầu

cơn ác mộng này. Tôi đã già đi đôi chút: gương mặt tôi lộ vẻ mỏi mệt, nước
da mờ xỉn. Đồng tử dãn nở và bọng mắt đã hình thành, như thể ngày nào tôi
cũng hội hè thâu đêm suốt sáng. Ngay lúc này, tôi còn chưa có nếp nhăn và
gương mặt vẫn còn khá dễ coi, nhưng các đường nét trên đó đã rắn đanh lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.