GIÂY PHÚT NÀY - Trang 22

Điệu cười nhếch mép khiến môi dưới ông méo xệch. Tôi khiêu khích

ông:

- Bố muốn nói là trước khi chết chứ gì?

- Thế đấy. Nhưng con đừng lấy làm mừng quá sớm: không phải nay mai

đâu, dù cho đúng là thời hạn đang tới gần.

Ông nheo mắt, tìm cách thu hút ánh mắt tôi trước khi thông báo với tôi

bằng giọng rành mạch:

- Bố rất tiếc, Arthur, nhưng con sẽ không nhận được một đồng nào từ vụ

chuyển nhượng hãng. Cũng không nhận được đồng nào từ hợp đồng bảo
hiểm nhân thọ hay các bất động sản của bố.

Tôi khó khăn lắm mới giấu được nỗi kinh ngạc, nhưng trong hàng loạt

cảm xúc đang xâm chiếm tôi, sự ngạc nhiên vẫn lấn át cơn giận dữ.

- Nếu chỉ để nói với con chuyện đó mà bố dẫn con tới tận đây thì bố đã

mất công quá rồi. Con cóc cần tiền của bố, bố nên biết điều đó…

Ông nghiêng đầu chỉ sang xấp bìa hồ sơ bằng các tông đặt trên bàn, như

thể không hề nghe thấy từ nào trong lời tôi vừa nói.

- Bố đã tiến hành tất tật các thủ tục theo luật định để toàn bộ gia sản của

bố thuộc quyền sở hữu của anh con và chị con…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.