GIÂY THỨ 12 - Trang 41

thế nào, nhưng anh biết, nếu cô vẫn còn sống, dáng vẻ của cô bây giờ chắc
chắn giống hệt như tấm ảnh này.

Anh và cô biết nhau chín năm, làm vợ chồng sáu năm. Trừ phi cô hóa

thành tro, nếu không anh sẽ không thể không nhận ra cô được.

Nhưng cô đang ở nơi nào? Khu A11, biệt thự Cảnh Tú Loan, thành

phố Y? Vì sao?

Khi lấy lại tinh thần, Triệu Diệc Thần phát hiện tay mình đang run rẩy.

Anh lật tấm ảnh còn lại lên, phía sau tấm ảnh này viết "Đến tìm nó".

Trong thời gian chưa đến một giây, anh đã nghĩ ra vài khả năng: Có lẽ trong
ảnh là thảm cảnh cô bị trói trong một căn nhà u ám tối tăm, có lẽ là bóng
lưng cô ngã ở một góc nào đó, hoặc có lẽ chỉ có một cánh tay, một ngón tay
của cô......

Tất cả đều không phải.

Bối cảnh trong ảnh vẫn là vườn hoa đó, chiếc ghế treo đó. Hồ Gia Anh

vẫn mặc chiếc váy liền màu be kia, ngồi trên ghế treo tươi cươi. Điểm khác
biệt duy nhất đó là, có một cô bé đang ngồi bên cạnh cô.

Cô bé trông khoảng sáu bảy tuổi, tóc buộc hai bên, mặc chiếc váy liền

có màu giống của Hồ Gia Anh, có vẻ là váy mẹ con. Cô bé tựa bên người
Hồ Gia Anh, hai bàn tay nhỏ đặt trước đầu gối, phía trên gò má ửng hồng là
đôi mắt to cong thành hình bán nguyệt, cười rất vui vẻ, lộ ra lỗ nhỏ do thiếu
mất một chiếc răng bên cạnh răng cửa. Hai tay Hồ Gia Anh đặt trên vai cô
bé, cũng đang tươi cười.

Chăm chú nhìn cô bé trong ảnh một lúc, Triệu Diệc Thần đứng bật

dậy, lao ra khỏi phòng thư tín chạy lên lầu năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.