GIÂY THỨ 12 - Trang 46

"Anh đã về thật sao?" Cô buông một tiếng thở dài, không trả lời mà

hỏi ngược lại ai, tai dán sát trước như thể đang lắng nghe nhịp tim của anh.

"Đã về thật rồi." Thầm cảm thấy cô đang sợ mình xảy ra chuyện, anh

đưa tay xoa xoa dái tai của cô, "Lành lặn, không thiếu tay thiếu chân."

Hồ Gia Anh không lên tiếng. Thấy vậy anh cúi đầu xuống nhìn cô, cố

ý dùng giọng điệu trêu chọc để nói: "Bình thường anh đi làm nhiệm vụ đâu
thấy em lo lắng, hôm nay sao vậy?"

Im lặng một lúc, rốt cuộc cô cũng lên tiếng: "Diệc Thần, em có thai

rồi."

Đầu óc khi nãy còn đang nặng trịch đột nhiên thắt chặt, Triệu Diệc

Thần ngẩn ra, "Cái gì?"

"Em có thai rồi, một tháng." Hồ Gia Anh vẫn đang tựa trước ngực anh,

chậm rãi lặp lại lần nữa, "Anh sắp làm cha rồi."

"Thật sao?" Anh hỏi cô.

"Thật." Cô nói.

Đúng một cái Triệu Diệc Thần đẩy cô ngã xuống sô pha. Anh đã hoàn

toàn tỉnh táo lại, sự mệt mỏi trong đầu óc không biết đã bị vứt đến xó xỉnh
nào, may mà bàn tay vẫn biết phân biệt nặng nhẹ, ý cười trong ngữ khí lại
không thể khắc chế được: "Thật sao?"

Hồ Gia Anh bị dáng vẻ bất ngờ của anh chọc cho bật cười. Anh cúi

đầu cọ vào bụng cô, cô bị nhột bật cười lớn, nhích người muốn tránh, cô
nói Triệu Diệc Thần anh điên rồi, đừng phá, đừng phá nữa.

Đợi đến khi cô cười không ra hơi nữa anh mới dừng lại, trán khẽ dán

lên trán cô, "Đã đi bệnh viện khám qua chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.