GIÀY THUỶ TINH NỐI DUYÊN - Trang 130

“Cách nhìn của em thật thoáng…”, anh mở lời, “Những ngày tháng ở

bên nhau, anh nghĩ rằng em cũng có chút tình cảm với anh”.

Những hồi ức ấy, quá khứ ngọt ngào ấy… vì sao cô có thể nhẹ nhàng

rũ bỏ, không nói lời nào như thế? Việc mà ngay cả anh cũng không dám
khẳng định, tại sao cô không do dự gì mà đã quyết định rồi?

Một nỗi bực dọc ở trong lòng, anh cắn răng muốn biết nguyên nhân tại

sao.

“Có chứ!”, Thu Thần ngẩng đầu cười.

“Em có tình cảm với anh, nhưng, đó là tình cảm bạn bè! Ồ! Không lẽ

anh nghĩ là em yêu anh rồi đấy? Chuyện này anh có thể yên tâm. Anh đã
quên mất là em từng nói, em tuyệt đối không lấy người mà em thực sự yêu
sao?”

Anh không cười, sắc mặt xanh xao, giống như vừa bị ai đó tát vào

mặt. Môi anh càng mím chặt…

Thu Thần vừa cười vừa nói tiếp: “Thế coi như đã nói xong rồi nhé.

Sáng mai em sẽ chuyển về chỗ trọ, đơn ly hôn em để trong ngăn kéo đầu
giường, lúc nào có thời gian, chúng ta đi làm thủ tục”.

“Phù!”, cô như vừa trút bớt được một gánh nặng. Cô nhìn anh, tiếp tục

nói: “Được rồi! Cuối cùng cũng đã nói rõ ràng mọi chuyện. Anh đi tắm đi.
Em mệt rồi, muốn thay quần áo rồi đi ngủ”.

Thu Thần nói xong, để anh ở lại đó. Cô ngẩng đầu lên, đi rất vội vàng

vì sợ nước mắt sẽ rơi trước khi mình tới phòng thay đồ…

***

Cô đi thật, nhẹ nhàng, không một dấu vết…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.