GIÀY THUỶ TINH NỐI DUYÊN - Trang 92

Vì ân ái với cô mà anh quên công việc, quên trách nhiệm và quên đi

thời gian…

Không ngăn được nụ cười nơi khóe môi, cô nắm tay anh.

Cảm nhận được sự tiếp xúc của cô, Thạch Chấn Vũ cũng mỉm cười.

Anh rất kinh ngạc khi phát hiện, từ ngày cưới Thu Thần, anh đã cười rất
nhiều so với những năm trước đó.

Hôm nay anh còn phá vỡ cả thói quen vẫn giữ lâu nay – đi làm muộn,

mà nguyên nhân là quấn quít với vợ. Nhưng anh không hề cảm thấy áy náy,
trái lại, còn cảm thấy vui vẻ.

Anh chưa từng nghĩ sẽ hài lòng về cuộc sống hôn nhân của mình. Thu

Thần bước vào cuộc sống của anh, thay đổi anh, thay đổi không khí của
nhà họ Thạch, và anh vui khi thấy sự thay đổi đó.

Cưới cô là một điều tốt, cùng cô trò chuyện cũng là một niềm vui, ân

ái với cô… cũng là niềm vui như thế, anh cảm thấy mình may mắn vì đã
lấy được một báu vật.

“Anh cười gì thế?”, Thu Thần hỏi.

Dừng lại trước đèn đỏ. Thạch Chấn Vũ quay đầu, nhìn thấy nụ cười

quyến rũ trên khuôn mặt Thu Thần.

“Không có gì”, anh khẽ nói, “Chỉ là cảm thấy cưới được em là điều rất

tốt”.

Anh và cô đều nghĩ về một chuyện, Thu Thần cảm động.

Có phải là tốt so với Băng Lan không? Có phải em tốt hơn Băng Lan

không? Cô rất muốn hỏi như thế, nhưng… vẫn không dám mở lời.

“Sống cùng em anh có cảm giác thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.