GIẾNG THỞ THAN - Trang 102

bí mật này nằm ở cánh cửa sổ nào đó tại nhà thờ tu viện của ông. Hơn nữa
không thể chối cãi được là đoạn đầu tiên trong số những đoạn văn được
chọn lọc một cách khó hiểu trong các cuộn giấy vẽ trên ô kính cửa sổ thế
nào cũng có liên quan đến nơi chôn giấu của.

Vì vậy mỗi vết tích, mỗi nét nổi bật nào có thể giúp làm sáng tỏ điều bí ẩn
mà ông chắc chắn tu viện trưởng Thomas đã để lại cho hậu thế, ông đều ghi
chép vô cùng tỉ mỉ, sau đó quay về ngôi thái ấp của mình ở Berkshire, mất
khá nhiều dầu đèn nghiên cứu các dấu vết và hình vẽ. Sau ba tuần, một
hôm ông Somerton gọi người hầu đến thu xếp hành lý cho chủ và cho bản
thân anh ta đi du lịch một chuyến ngắn ngày ra nước ngoài. Ta chưa cần
theo chân ông ta vội.


Ông Gregory, mục sư của Parsbury, đi ra ngoài trước giờ ăn sáng. Đó
là một buổi sáng mùa thu rất đẹp, ông đi bộ tới tận cánh cổng dẫn vào con
đường cho xe ngựa đi lên toà nhà, với mục đích gặp người đưa thư, đồng
thời hít thở không khí trong lành. Hai việc tốt cả. trước khi kịp trả lời đến
hơn chục câu hỏi linh tinh mà mấy đứa cháu đi theo ông ngây thơ đưa ra,
thì đã trông thấy người đưa thư, trong số thư từ gửi đến có một bức mang
dấu bưu điện ngoại quốc, tem ngoại quốc (đám trẻ con nhà Gregory tha hồ
tranh nhau) và gửi đến tên ông, chữ viết đúng là của người Anh, nhưng là
một người Anh không học vấn.
Khi mục sư mở ra và nhìn chữ ký, ông nhận ra bức thư là từ tên hầu cận
thân tín của bạn ông, điền chủ Somerton. Nó như sau:

Thưa ngài kính mến,
Tôi vô cùng lo lắng về ông chủ của tôi nên mong ngài rủ lòng đến ngay
cho. Ông ấy bị sốc nặng, phải nằm tại giường. Chưa bao giờ tôi thấy ông
ấy như vậy và chỉ có ngài mới có thể giải quyết được. Ông ấy bảo tôi chỉ
cho ngài con đường ngắn nhất đi tới đây. Đi tàu đến Cobblince rồi lên xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.