GIẾNG THỞ THAN - Trang 122

tiếng nghẹn ngào trong cổ sau đó thầy chạy vụt ra ngoài qua cửa ngách
cạnh bàn thầy giáo. Chúng tôi ngồi im độ một hai phút và rồi biết là không
đúng nhưng chúng tôi vẫn cứ đứng dậy, lên bàn thầy ngó tập giấy nộp bài.
Tôi nghĩ có đứa nào viết bậy bạ do đó Sampson bỏ chạy đi báo cáo. Nhưng
các tờ giấy còn nguyên, thầy không cầm theo khi chạy ra. Trang giấy trên
cùng viết mực đỏ - không trò nào dùng mực đỏ - cũng không phải chữ bất
kỳ ai trong lớp. Tất cả đều nhìn vào đó – kể cả McLeod và tôi – và thế
không phải chữ chúng tôi. Tôi bèn đếm số tờ giấy, có 17 tất cả mà chỉ có 16
học trò. Tôi nhét luôn tờ thừa đó vào cặp và giữ mãi đến tận bây giờ. Chắc
ai muốn biết trên đó viết gì. Đơn giản thôi, phải nói chẳng có gì gây tổn
hại:
"Si tu non veneris ad me, ego veniam ad te" nghĩa là "nếu anh không đến
tôi, tôi sẽ đến anh".
"Anh cho tôi xem tờ giấy được không?" Người nghe chuyện hỏi.
"Được thôi, nhưng nó lại có vấn đề kỳ quặc thế này. Chiều hôm đó
tôi lấy tờ giấy từ trong cái tủ có khoá và dám chắc là chinh tờ đó vì có vết
tay tôi trên đó mà – thì không còn vết tích gì của dòng chữ nữa. Tôi vẫn giữ
nó mãi và từ đó dùng không biết bao nhiêu thử nghiệm xem có phải mực
dùng là mực hoá học không, nhưng tuyệt đôi không có kết quả".
"Thế, đó là về chuyện tờ giấy. Nửa giờ sau Sampson trở vào, thầy nói
thầy khó ở, chúng tôi có thể về. Thầy bước tới bàn giấy một cách hăm hở
và liếc nhìn vào tờ giấy trên cùng. Tôi nghĩ thầy cho là mình nằm mơ vì dỉ
nhiên không thấy thầy hỏi gì cả"
"Hôm ấy chúng tôi chỉ phải học có một buổi, hôm sau nữa Sampson đi dạy
học như bình thường. Đêm đó xảy ra sự kiện cuối cùng của câu chuyện".
"Chúng tôi – tôi và McLeod – ngủ trong phòng ngủ của ký túc xá
nằm thẳng góc với toà nhà chính. Sampson ngủ trong toà nhà chính ở tầng
hai. Đêm trăng tròn, sáng rực rỡ. Vào một lúc không biết chính xác mấy
giờ, khoảng giữa một đến hai giờ sáng, có ai lay tôi dậy. Đó là McLeod và
cậu ta ở trong một trạng thái tinh thần mới hay ho chứ. "Dậy, dậy!" cậu ta
nói "Dậy xem, có tên cướp đột nhập vào cửa sổ của Sampson kìa!" Nói
thành tiếng được một lúc tôi bảo ngay "Sao không gọi to lên đánh thức mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.