GIẾNG THỞ THAN - Trang 312

Montague Rhodes James

Giếng thở than

Người dịch: Lê Nguyệt Áng

Quyển sách kinh bất thường

Ông Davidson qua tuần đầu của tháng Giêng một mình tại một thị trấn
ở vùng quê. Nhiều hoàn cảnh phối hợp đã đưa ông vào quá trình diễn biến
quyết định này. Họ hàng gần gũi nhất của ông thì ra nước ngoài chơi thể
thao, bạn bè sẵn sàng thay thế họ thì bị bệnh truyền nhiễm gì đó. Phải tìm
người khác thương tình mà giúp cho ông thôi. "Tuy nhiên" ông nghĩ "ai
chẳng có cơ hội cho họ rồi, với lại nhiều lắm ta chỉ phải chống đỡ mấy
ngày là cùng, nhân dịp ta có thể bước đầu làm quen với giấy tờ của
Leventhorp. Ta cũng có thể dùng thời gian đi tới mấy nơi gần như
Caulsford, làm quen hàng xóm láng giềng. Thế nào ta cũng phải xem di
tích ngôi nhà Leventhorp và các ngôi mộ trong nhà thờ mới được."

Ngày đầu đến khách sạn Swan ở Longbridge là một ngày mưa bão,
ông chỉ ra đến cửa hàng thuốc lá. Ngày hôm sau tương đối sáng sủa, ông đi
Gaulford, có vui hơn một chút, nhưng chẳng đưa lại kết quả gì. Ngày thứ
ba quả là một viên ngọc trong những ngày đầu tháng Giêng, trời quá đẹp để
mà ở nhà. Chủ khách sạn cho biết một phương thức mà trong mùa hè các
khách du lịch thường áp dụng để đi chơi. Đó là đi xe lửa buổi sáng về phía
Tây, độ chừng hai trạm ga thôi, rồi xuống, đi bộ ngược trở lại, qua thung
lũng Tent, qua Stanford St Thomas và Stanford Magdalene, cả hai đều là
những ngôi làng xinh đẹp. Ông chấp nhận kế hoạch này, và giờ đây ông
đang ngồi trên chuyến tàu chín giờ bốn mươi lăm phút để tới Kingsbourne
Junction, mở bản đồ vùng này ra xem.

Có mỗi một khách đồng hành là một ông già hút tẩu, có vẻ hay
chuyện. Thế là ông Davidson, sau khi đưa đẩy vài câu về thời tiết và trả lời
về thời tiết, hỏi ông cụ đi có xa không.
"Không thưa ông, sáng nay tôi đi không xa lắm, tôi tới nơi mà người ta gọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.