GIẾNG THỞ THAN - Trang 35

hai là phải xác định ngôi nhà ở đâu. Vậy là phải gọi cho ông Nisbet ở bên
cạnh sang ăn sáng, sau đó tìm thêm trong từ điển địa lý.

Nisbet không bận gì, đến lúc chín giờ ba mươi phút. Muộn vậy rồi mà
chủ nhân còn chưa mặc quần áo xong. Trong bữa sáng Wiliams không nói
gì về bức in khác cả, cứ để yên chờ ý kiến Nisbet thế nào. Những ai đã
quen với cuộc sống trong trường đại học hẳn biết có nhiều đề tài hay ho và
rộng lớn để hai người bạn đồng học ở trường đại học Canterbury trao đổi
trong bữa sáng ngày chủ nhật, từ chơi gôn đến tennis trên sân cỏ. Nhưng
Williams tỏ ra khá đãng trí bởi tâm trạng ông tập trung cả ở bức tranh đang
nằm úp sấp trong ngăn kéo căn phòng đối diện.

Cuối cùng tẩu thuốc buổi sáng được châm, giờ phút trông đợi đã đến.
với một niềm kích động đáng kể - hầu như phát run lên – ông chạy sang mở
khóa ngăn kéo lấy bức tranh ra, lúc này vẫn nằm úp sấp, chạy về đưa nó
vào tay Nisbet.
"Nào, Nisbet, tôi muốn anh nói tôi biết anh trông thấy chính xác trong bức
tranh này là cái gì. Xin mô tả tỉ mỉ cho. Tôi sẽ nói lý do sau".
"Được" Nisbet nói "Tôi nhìn thấy một ngôi nhà Anh, tôi cho là vậy, ở miền
quê, dưới ánh trăng"
"Ánh trăng? Anh chắc không?"
"Chắc chứ. Trăng có vẻ sắp tàn, nếu anh muốn biết chi tiết, nhiều mây trên
bầu trời"
"Thôi được rồi, anh nói tiếp đi. Tôi xin thề lần đầu nhìn vào tôi không thấy
trăNgười" Câu này Williams nói một mình.
"Chẳng còn gì hơn" Nisbet nói tiếp. "Nhà có một, hai, ba dãy cửa sổ, mỗi
dãy năm cửa, trừ dãy dưới cùng ở giữa có một cái cổng đúng vào chỗ cửa
sổ giữa, và…"
"Còn hình người thì sao?" Williams sốt ruột hỏi.
"Chẳng có người nào" Nisbet bảo "nhưng…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.