GIẾNG THỞ THAN - Trang 362

"Ông mục sư kể với tôi như vậy và các ông thử tưởng tượng xem tôi thấy
chuyện này đáng quan tâm đến chừng nào. Chia tay ông ấy xong, tôi chỉ
còn nghĩ tới mỗi một điều là đến được chỗ mà người ta cho là chiếc vương
miện chôn ở đấy. Ước gì tôi cứ để yên nó ở đấy cho xong!"
"Nhưng có lẽ do số phận run rủi, khi tôi đạp xe về qua nghĩa trang nhà thờ,
mắt tôi bắt gặp một ngôi mộ mới với tấm bia có tên William Ager. Tôi đến
tận nơi đọc "…của giáo khu này, mất tại Seaburgh,19…, 28 tuổi." Đó các
ông xem. Dò hỏi thận trọng một chút ở đúng nơi đúng chỗ, tôi cũng sẽ tìm
ra mái nhà tranh ở nơi gần nhất. Chỉ không biết nên bắt đầu tìm hiểu từ chỗ
nào mới là đúng. Nhưng rồi lại là số phận một lần nữa. có một cửa hiệu bán
đồ quý hiếm gần đó, tôi lật đi lật lại mấy quyển sách cổ, một trong số đó là
quyển sách kinh đóng bìa khá đẹp, năm 1740, để tôi chạy về phòng lấy cho
các ông xem."
Anh ta chạy đi trong một tình trạng làm người ta sửng sốt, tuy nhiên chúng
tôi chưa kịp trao đổi với nhau nhận xét nào thì anh ta đã hổn hển quay trở
lại, đưa chúng tôi xem quyển sách, mở đúng vào trang đầu để trắng trên đó
có ghi mấy câu thơ bởi một bàn tay lạ lẫm:
"Nathaniel Ager là tên tôi, nước Anh là nước tôi
Seaburg là nhà tôi, Chúa là Đấng cứu thế của tôi
Khi tôi đã chết và nằm trong mộ, thịt nát xương tan
Mong Chúa hãy nghĩ đến tôi trong khi tôi bị quên lãng

Bài thơ này làm năm 1754, ngoài ra còn có nhiều đoạn về những người của
gia đình Agers, Nathaniel, Frederick, William, v..v…tận cùng là William,
19…
"Đấy các ông xem, ai cũng phải nói dịp may hiếm có. Tôi cũng bảo thế
nhưng lúc ấy tôi chưa biết. Dĩ nhiên tôi hỏi thăm người chủ hiệu về
William Ager, và dĩ nhiên ông tình cờ nhớ ra anh ta sống trong một túp nhà
tranh ở cánh đồng mạn Bắc và chết ở đó. Chẳng khác gì vẽ đường cho
hươu chạy. Tôi biết ngay nó là túp nhà nào. Chỉ có mỗi một cái kích thước
như thế trong cả vùng ấy. Việc tiếp theo là cố làm quen bằng được với dân
ở đó và tôi thực hiện ngay. Một con chó đã làm việc này giúp tôi, nó sủa
vào tôi dữ dằn đến nỗi dân ở đó phải chạy ra đánh đuổi nó đi, xin lỗi tôi, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.