GIẾNG THỞ THAN - Trang 393

mai. Trước khi ông ra đi, vợ chồng ông Betts kể cho ông nghe những gì họ
biết, tuy rất ít ỏi. Họ nói chính con ma xưa là chủ quán này và bị bọn cướp
đường đánh ở ngoài bãi hoang. Chính ông ta bị buộc dây xích, treo lên cái
giá treo cổ ở trên cái khối đá trắng mà ông đã nhìn thấy ấy! Dân chài đã
đập được cái giá đó đi rồi, vì họ từ biển nhìn vào thấy nó là cá bơi đi hết.
Những người ở căn nhà này trước chúng tôi nói với chúng tôi là "cứ khóa
cái phòng ấy lại và để nguyên cái giường, là yên ổn không xảy ra phiền hà
gì. Quả nhiên ông ta cứ ở trong ấy, không bao giờ ra khỏi nhà, mặc dù giờ
đây ông ta cảm giác làm gì nữa thì chưa ai dám nói. Ông là người đầu tiên
nhìn thấy ông ta kể từ khi chúng tôi đến đây.
Tôi không bao giờ để mắt tới ông ta, mà cũng không muốn. Chúng tôi cho
đầy tớ ngủ trong phòng xây ngoài chuồng ngựa kia. Hy vọng ông giữ mồm
giữ miệng cho. Một cái quán bị tiếng ấy thì gay go.

Lời hứa im tiếng được giữ trong nhiều năm. Cuối cùng tôi có cơ hội
nghe chuyện kể này. Đó là hôm ông Thomson đến ở chơi với cha tôi, tôi
phải đưa ông đến phòng ông, và lẽ ra để tôi mở cửa cho thì ông lại bước lên
trước mở toang cánh cửa ra, tay cầm nến cứ đứng ở ngưỡng cửa mà nhìn
săm soi vào trong phòng. Rồi ông như sực nhớ ra và bảo "Xin lỗi cháu. Có
lý do của nó." Về sau ông nói lý do đó cho tôi nghe, và tôi lại vừa kể lại
cho các bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.