GIẾNG THỞ THAN - Trang 46

Đến chấm dứt phần đầu của tấm thảm kịch Castringham. Cũng nên nhắc tới
việc ngài Nam tước mới không ở căn phòng cũ của cha mình nữa, vậy cũng
phải thôi. Cũng chẳng ai ngủ trong đó trừ một vị khách vô tình đi qua ở lại.
Ông chủ ở thái ấp – Sir Matthew II mất năm 1735 – nơi này không xảy ra
chuyện gì đối với ngoại trừ việc trâu bò lợn gà chết ngày một nhiều, sau
còn có xu hướng tăng dần lên.
Người nào lưu ý tới chi tiết chuyện này có thể đọc bảng thống kê số liệu
súc vật nuôi của ngài nam tước viết trong thư gửi tờ tạp chí Người Phong
Lưu 1772. Ông chấm dứt việc trâu bò chết nhiều bằng cách ban đêm dồn
hết chúng vào chuồng khoá kỹ, cừu không thả tự do ngoài công viên nữa.
Vì ông nhận xét ở trong chuồng không con vật nào bị tấn công. Sau đó chỉ
các chim rừng và thú vật hoang dã bị hại, không ai biết gì về triệu chứng tử
nạn của các con thú hoang này, cho người canh suốt đêm thì lãng phí vô
ích, tôi không muốn đi sâu thêm vào cái mà các trại chủ ở Suffolk gọi là
"căn bệnh của Castringham".
Sir Matthew II mất năm 1735, được con trai là Sir Richard thừa kế. Sir
Richard cho xây khu ghế ngồi riêng của gia đình ở bên ngoài nhà thờ giáo
khu về mạn bắc, vì khá rộng nên theo ý ông quý tộc điền chủ nông thôn này
cần rời đi một số ngôi mộ nằm trong khu của những kẻ vô đạo, trong đó có
mộ của bà Mothersole, địa điểm ngôi mộ này sở dĩ biết được chính xác là
do trong số giấy tờ ông Crome để lại có bản đồ nhà thờ và sân nhà thờ.
Khi biết mộ bà phù thủy được khai quật thì trong làng (một số người
còn nhớ bà ta) có bị kích động đôi chút. Và ai cũng lấy làm lạ, lo lắng nữa
khi trong quan tài dù gỗ rất chắc chắn, không bị vỡ nứt, không hề thấy vết
tích xác chết đâu, dù là xương hay bụi. Quả là hiện trường kỳ quặc, thời
đem chôn bà chưa có chuyện người chết sống lại, mà hình dung việc xác
chết bị lấy cắp đem cho viện giải phẫu để phẫu tích lại càng khó hơn.
Hiện tượng này gợi lại một thời gian có những câu chuyện về phiên toà
xử phù thuỷ, về chiến công của các bà này mà người ta lâu nay đã quên
lãng. Ông Richard cho đem đốt quan tài, dù nhiều người nghĩ là điên.
Rõ ràng ông Richard là một nhà sáng chế phát minh đến là khó chịu. Trước
thời ông, ngôi nhà thái ấp bằng gạch đỏ là một khối nhà dễ thương nhất,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.