GIẾNG THỞ THAN - Trang 63

mất trí chăng?"
"Ngài Jensen, tữ bên buồng ông cạnh đây chứ đâu? Hay là có con mèo nào
bị kẹt trong lò sưởi?"
Andeson chỉ có thể nói vậy mặc dù ông biết lời nói của ông chẳng đem lại
tác dụng gì, tốt hơn là cứ đứng mà nghe cái giọng khủng khiếp đó và nhìn
vào bộ mặt trắng nhợt của ông chủ quán, ông này đang vã mồ hôi và run
lập cập phải nắm vào hai tay cái ghế bành ông ngồi.
"Không thể được!" ông luật sư nói "Không thể! Làm gì có lò sưởi! sở dĩ tôi
sang đây là tưởng tiếng động xuất phát từ bên này. Rõ ràng là từ phòng bên
cạnh tôi mà"
"Có cửa thông giữa phòng ông và phòng tôi không nhỉ?" Anderson hăm hở
hỏi.
"Không, thưa ông" Herr Jensen trả lời "Ít nhất là trong buổi sáng nay"
"À ra thế!" Anderson nói "Đêm nay thì sao?"
"Tôi không dám chắc" ông luật sư ngập ngừng.
Bỗng nhiên tiếng nói hoặc tiếng hát bên phòng bên im hẳn, người hát
đang cười một mình, kiểu cười nhỏ ngâm nga khiến cả ba bên này lạnh gáy.
Rồi im bặt.
"Này, thưa ông Kristensen, thế này là thế nào ạ?" – Ông luật sư hỏi.
"Trời đất ơi!" Kristensen kêu lên. "Tôi biết nói thế nào? Tôi cũng chẳng
hơn gì quý vị. Tôi chỉ cầu Trời không phải nghe cái tiếng kêu ấy lần nào
nữa!"
"Tôi cũng thế" ông Jensen nói, rồi ông khẽ nói thêm cái gì đó mà Anderson
nghĩ là mấy lời cuối cùng trong sách Phúc âm "Omnis spiritus laudet
Dominium – tất cả mọi linh hồn cảm tạ chủ nhân" tuy nhiên ông không
dám chắc.
Anderson nói:
- Nhưng ta phải làm một cái gì chứ? Cả ba chúng ta sang phòng bên
cạnh xem nào"
- "Nhưng đó là phòng ông Jensen đây rồi còn gì" ông chủ quán than
thở "Vô ích, chính ông ấy đã sang đây".
- "Tôi không dám chắc" Jensen bảo. "Tôi nghĩ vị quý tộc này nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.