GIẾNG THỞ THAN - Trang 64

đúng. Ta phải sang xem thôi".
Vũ khí tự vệ lúc ấy có được là một cái gậy và một cái can. Đoàn thám
hỉêm ra hành lang không khỏi run lên bần bật. Bên ngoài yên lặng như tờ,
nhưng có ánh sáng le lói từ dưới chân cửa phòng bên cạnh. Anderson và
Jensen lại gần, Jensen quay quả đấm và đẩy mạnh, vô ích, cửa vững
nguyên.
"Ông Kristensen" Jensen nói "ông tìm đầy tớ khoẻ mạnh nhất lên đây. Ta
phải mở cánh cửa này ra".
Ông chủ quán gật đầu chạy đi, sung sướng thoát khỏi hiện trường. Jensen
và Anderson đứng lại nhìn vào cánh cửa.
"Ủa, con số 13 này!" Anderson nói.
"Phải, cửa phòng của ông ở đàng kia, còn cửa phòng tôi ở kìa!" Jensen nó.
"Ban ngày phòng tôi có ba cửa sổ " Anderson nói, cổ ông phát ra một tiếng
cười bồn chồn.
"Lạy thánhg George, phòng tôi cũng vậy!" ông luật sư nói, quay lại nhìn
Anderson, lưng quay về phía cánh cửa. Đúng lúc này cửa phòng bật mở,
một cánh tay thò ra quắp lấy vai ông luật sư. Cánh tay đó phủ vải rách tã
vàng khè, chỗ da lộ ra thì đầy lông lá bạc trắng. Anderson vừa kịp lôi
Jensen ra và kêu lên một tiếng kinh hãi thì cửa sập ngay lại và có tiếng cười
gằn.
Jensen không kịp nhìn thấy gì nhưng Anderson vội bảo ông ta mối nguy
ngập ông vừa thoát khỏi, ông này hoảng hốt cả người, đề nghị ai rút về
phòng nấy và khóa cửa lại.
Tuy nhiên vừa vặn ông chủ quán và hai đầy tớ lực lưỡng lên tới nơi, trông
cả ba nghiêm trang và sợ sệt. Jensen gặp họ giải thích, định làm họ thoái
chí không phá cửa nữa.
Hai người kia bỏ xà beng đem theo xuống, nói là tội gì thò đầu vào hang
quỷ. Ông chủ bối rối không biết quyết định thế nào, ý thức được là nếu gặp
nguy hiểm thì khách sạn ông sẽ tai hại, thành ra bản thân cũng sợ đối mặt
với sự việc. May thay Anderson có cách làm mấy kẻ mất tinh thần này
vững tâm lên.
"Chẳng lẽ đây là dũng khí của người Đan Mạch mà tôi vẫn nghe danh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.