GIẾNG THỞ THAN - Trang 80

quán Globe ba phần tư dặm, cái quán ở tận cùng mạn Bắc thị trấn ấy. Thế
anh đến đó sẽ ở đâu?"
"Thì ở quán Globe chứ đâu!" Parkins nói "Tôi đã đặt phòng ở đó. Biết ở
đâu được, phần lớn nhà cho thuê đóng cửa vào mùa đông, và người ta nói
cỡ tôi muốn toàn là phòng hai giường cả, bỏ bớt giường ra không biết xếp
vào chỗ nào, v..v..Tuy nhiên tôi vẫn cần một buồng khá rộng vì tôi mang
theo nhiều sách vở, định tiện thể làm một số công việc, và mặc dù chẳng
hình dung được mình có thêm một chiếc giường trống để làm gì, chưa nói
đến hai, trong những lúc gọi là làm công việc nghiên cứu.Nhưng thôi, trong
thời gian ấy mà, gọi là sống tạm".
"Parkins, có thêm một giường trong phòng mà ông cho là sống cho qua
ngày đoạn tháng?" một nhân vật chất phác ngồi đối diện nói "Để tôi xuống
đó ở một vài ngày, làm bạn cùng với ông".
Vị giáo sư run nhưng cố cười xã giao.
"Rogers, mời anh cứ việc xuống, còn gì hơn, chỉ sợ anh không chịu thôi,
anh không chơi gôn, đúng không?"
"Không, nhờ Trời!" ông Rogers cục mịch đáp.
"Những lúc không viết lách, tôi ở ngoài sân gôn, anh ở nhà một mình chán
chết!"
"Ồ, tôi cũng chưa biết, thế nào ở nơi đó chẳng có người tôi quen, nhưng dĩ
nhiên, Parkins, nếu không thích anh cứ nói thật nhé, tôi không tự ái đâu. Sự
thật, như anh vẫn bảo chúng tôi, không bao giờ làm mếch lòng ai".

Quả thật Parkins là người hết sức lễ phép nhưng cũng vô cùng chân
thật. Rogers đã đánh trúng vào tính cách này. Trong lòng Parkins mâu
thuẫn đang giằng xé, mất độ một lát mới trả lời được.
"Rogers, nếu anh muốn biết sự thực thì để tôi xem căn phòng có đủ rộng
cho hai người ở thoải mái không đã, vả lại để xem (sở dĩ tôi nói vì anh cứ
thúc ép tôi) anh có gây trở ngại gì cho công việc của tôi không"
Rogers cười to.
"Parkins! Xin hứa không làm trở ngại công việc của anh, anh đừng lo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.