GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 109

tội tình gì. Nghề nuôi trẻ nó vất vả, dọn mâm ra lo phục vụ đủ thứ. Cô em
còn nhớ Layonee chứ, cô Gwennie? Xin lỗi cho tôi nói lại, bà Reed? ”

“Leonie? Bà vú em của tôi đấy hở?”.
“Bà ấy người Thụy Sỹ, nói tiếng Anh nhưng vững, đầu óc rất nhạy

bén. Mỗi khi nghe Lily nói móc họng bà hay la làng. Bà Lily làm nghề dọn
phòng. Tên bà là Lily Abbott. Lilly lúc đó còn con gái nói năng bộp chộp,
tính thích bay nhảy, hay bày trò chơi đuổi bắt dưới cầu thang với Wennie”.

Gwenda chợt rùng mình không hiểu vì sao.
Cầu thang…
Chợt nàng nói ngay ra.
“Em còn nhớ Lily. Bà hay giỡn với con mèo”.
“Đúng thế, kể ra em còn nhớ mới là lạ! Đến ngày sinh nhật em Lily lo

hết, con mèo Thomas phải có chiếc nơ. Tháo ra khỏi hộp Socola nó lồng
lên bỏ chạy ra sau vườn của mình”.

“Một con mèo nhị thể”.
“Em muốn nghe kể mấy chuyện ngày xưa”, Gwenda nói. “ Em muốn

nghe lắm đó, từ nhỏ em được mấy người bà con bên New Zeaeland nuôi
nấng, và chẳng có ai kể cho em nghe – chuyện cha em, chuyện bà mẹ kế.
Bà ấy có tử tế không?”.

“Bà thương cô em lắm, dắt em đi dạo biển, dạo chơi trong vườn. Lúc

đó bà còn trẻ đẹp, con gái mới lớn mà, bà cũng thích chơi trò thể thao như
cô em đây. Bà lúc nào cũng như đứa trẻ. Còn người anh là bác sĩ Kennedy
trông già hẳn, suốt ngày chúi mắt vào chồng sách. Hôm nào không đi học,
bà chơi một mình…”.

Marple ngồi dựa lưng vào tường cất tiếng hỏi nhỏ:
“Bà từ nhỏ tới lớn sống quanh Dillmouth hay sao?”.
“Dạ, đúng thế, trang trại cha tôi nằm bên kia đồi – trang trại Rylands,

ở đấy ai cũng biết. Cha tôi không có con trai, đến lúc cha mất đi mẹ tôi
không kham nổi việc nhà. Bà bán lại cho người khác, sắm một cửa hàng
nho nhỏ cuối High Street. Tôi sống quanh đó cả đời?”

“Chắc bà quen mặt dân ở quang Dillmouth”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.