GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 150

Chương 20

CÔ NÀNG HELEN

Giles và Gwenda vừa ăn sáng xong thì Marple tới thăm. Hai vợ chồng

vừa ở Northamberland về. Marple vội nói ra trước:

“Hai bạn bỏ qua cho tôi đến sớm thế này, mọi khi thì không phải vậy

đâu. Tôi có một việc phải nói ra ngay”.

“Hân hạnh được gặp lại cô”, Giles nói, giơ tay kéo ghế mời nàng ngồi,

“cô dùng cà phê đi”.

“Thôi, khỏi, khỏi. Tôi ăn sáng no lắm rồi. Tôi kể ra đây. Hai bạn có

việc đi xa mới nhờ tôi ở nhà dẫy cỏ sau vườn”.

“Cô khéo tay”, Gwenda nói.
“Hai ngày làm sao dẫy cho hết cỏ, cho nên mới thấy lão Foster ăn thiệt

làm dối, lão tới chỉ lo uống trà mồm nói chuyện huyên thuyên. Về sau tôi
biết lão làm không nổi. Qua tới bữa sau, tôi phải thuê một người thợ làm
mỗi tuần một ngày, kể từ thứ tư, là bữa nay”.

Giles chưng hửng nhìn theo, vẻ mặt chưa hết ngỡ ngàng. Làm vậy hơi

quá đáng, dù sao Marple nghĩ ra chuyện đó là xen vô việc nhà người ta.
Marple không phải vậy.

Anh thong thả nói:
“Lão Foster già rồi, không kham nổi việc nặng”.
“Vậy mà tôi thấy lão Manning còn già hơn, nghe lão kể đã bảy năm.

Nhưng ta cần mướn tạm vài bữa bởi trước đây lão từng giúp việc cho nhà
bác sĩ Kennedy. Tại đấy Helen đã làm quen nhăng nhít với anh chàng
Afflick”.

“Cô Marple”, Giles nói. “Vậy mà lâu nay tôi nghĩ bậy. Cô thật tài tình.

Cô đã biết tôi xin nhà Kennedy được mảnh giấy ghi chữ viết tay Helen còn
để lại sao?”.

“Biết chứ. Tôi có mặt tại đó mà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.