GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 23

“Chắc không phải là tin dữ, hở em?”
“Điện của Giles - chồng em gửi. Anh ấy đang trên đường về nhà. Tuần

sau tới đây”.

Nghe nàng nói sao mà khổ sở. Marple chợt húng hăng ho.
“Ồ, vậy là, cũng hay đây, phải không?”
“Phải sao? Em chưa rõ mình điên hay tỉnh? Nếu mà em điên, em đã

không lấy Giles đâu. Cả ngôi nhà nữa. Em không thể quay về lại đó. Ôi, em
không biết nên làm gì đây”.

Marple đưa tay vỗ nhẹ chiếc sofa như mời gọi.
“Thôi em ngồi xuống đây, kể cho ta nghe đi”.
Gwenda cảm thấy nhẹ cả người, nàng ngồi xuống ngay. Nàng kể ra

một hơi, từ lúc đầu tiên nhìn thấy cảnh vật ở Hillside rồi tới nhiều vụ lộn
xộn khác khiến nàng rối tung cả lên.

“Em thấy nó khủng khiếp làm sao ấy”, nàng thôi không kể nữa. “Thôi

cho em về lại London – xa cách chố ấy đi. Em nghĩ tự mình đã bỏ đi được
rồi. Thế mà đêm qua nó lại theo em” – Nàng nhắm mắt, cố nhớ lại.

“Mới đêm qua à?” Marple hỏi xen vào.
“Có lẽ cô không tin”. Gwenda nói, giọng nàng như thúc giục, “cô sẽ

cho là em quẫn trí hay sao đó. Bỗng đâu chợt đến đoạn cuối… Em thích
xem vở diễn đó, không còn nhớ tới chuyện ngôi nhà. Thế rồi nó chợt đến -
thật bất ngờ - lúc gã vừa thốt ra mấy tiếng…”

Nàng nhắc lại, giọng run rẩy.
“Che mặt nàng lại, ta hoa cả mắt, số nàng phải chết non”.
“Em trở lại, đứng trên bậc cầu thang nhìn xuống ngoài nhà trước nàng

nằm vật ra đó và đã chết từ lâu. Tóc nàng vàng, vẻ mặt tái xanh! Bị siết cổ
cho tới chết, nghe có tiếng người thốt lên những lời quái đản ra điều khoái
trá - thò hai bàn tay xám xịt, nhăn nheo; phải nói là - móng vuốt loài khỉ
đột …Khiếp quá, nghe này.. Em thấy nàng đã chết…”

Cô Marple hỏi khẽ:
“Ai chết vậy?”
“Nàng Helen”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.