GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 21

vừa đi vừa chạy như người mất trí thẳng một mạch tới siêu thị Haymarket.

Mãi tới khu phố Piccadille, liếc nhìn thấy chiếc taxi trống, nàng vẫy

tay gọi, leo lên xe, đưa địa chỉ tới nhà ở Chelsea. Tay nàng run run đếm tiền
trả tiền xe bước xuống. Người ở ra mở cửa, hoảng hốt nhìn theo nàng.

“Cô về sớm thế. Trong người có khỏe không?”.
“Tôi hở, không, không sao. Tôi hơi khó chịu”.
“Cô uống gì nhé, hớp một ngụm rượu?”
“Thôi không uống đâu. Tôi thèm ngủ”.
Nàng không muốn nói năng gì nữa, bước vội lên lầu. Vội vàng thay

đồ, trút hết xuống sàn nhà, leo lên giường. toàn thân nàng run rẩy, trống
ngực đập thình thịch, hai mắt ngước lên trần.

Nàng không nghe thấy tiếng bước chân vừa bước vào dưới nhà,

Marple tới, trên tay cầm cái ly, một chai nước nóng kẹp dưới nách.

Gwenda ngồi dậy trên giường, có kềm thân người khỏi run rẩy ớn

lạnh.

“Ôi, cô Marple, tôi thật có lỗi, tôi chẳng hiểu thế nào. Thật là khủng

khiếp. Người ta trách tôi thì phải?”.

“ Thôi đừng bận tâm làm gì, cô bé con”. Marple nói “cầm lấy chai

nước nóng lăn lên người cho tỉnh lại”.

“Em chả cần nước nóng”.
“Ô kìa, em cầm lắm chứ. Phải vậy… em nên uống một tách trà”.
Gwenda uống cạn tách trà, cơn rùng mình ớn lạnh thấy vơi đi một

phần.

“Em nghỉ ngơi cho khỏe”, Marple nói. “Em vừa qua một cơn sốc, em

còn nhớ không. Thôi sáng mai ta sẽ nói chuyện sau, đừng nghĩ lan man, em
ngủ ngon nhé”.

Marple kéo tấm chăn đắplên người Gwenda, vỗ nhẹ rồi bước trở ra.
Raymond ngồi chờ dưới nhà gay gắt với Joan:
“Con bé kia sao vậy nhỉ. Nó ốm hay sao đấy, hay có việc gì chẳng

may?”.

“Ô kìa anh Raymond, em có biết gì đâu, nghe nó vừa thét lên một

tiếng, em ngỡ là vở diễn tới hồi gay cấn, rùng rợn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.