GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 70

nhà trước, ông rượt theo tới nơi, giơ tay bóp cổ, bà lảo đảo té xuống đất. Gã
dừng tay đứng dang ra miệng thốt lên mấy câu trong vở tuồng Bà quận
công xứ Malfi, vừa lúc đó đứa nhỏ đứng trên lầu bước xuống cầu thang ghé
mắt nhìn theo

“Rồi sao nữa?”
“Chuyện đáng nói là bà ta không chết. Bởi ông tưởng đâu bà đã chết

rồi, ngờ đâu bả chỉ ngột thở. Cũng có thể lúc đó tình nhân bà vừa tới nhà,
sau khi ông bỏ chạy đi tìm nhà bác sĩ ngoài phố, hoặc là bà đã hồi tỉnh lạ.
Thế là vừa tỉnh lại bà vùng vậy thoát chết. Tới đây ta đã hiểu rõ mọi
chuyện. Kelvin tưởng đâu bà đã chết. Quần áo thu xếp vô túi hết từ sáng
sớm. Sau đó nhận thêm mấy cái thư, tất cả nhìn y như của một người thật.
Đấy thấy chưa, mọi thứ đã sáng tỏ”.

Gwenda thong thả nói:
“Bấy nhiêu đó chưa thế chứng minh được vì sao Kelvin kể lại đã siết

cổ vợ chết”.

“Ông luống cuống đâu có nhớ chuyện gì vừa mới xảy a”.
Gwenda nói ngay:
“Em cũng muốn tin lời anh… Nhưng em muốn, khẳng định là, ngay

lúc em nhìn xuống thì thấy bà đã chết, nằm chết ngay đơ”.

“Làm thế nào em dám nói? Em là một đứa trẻ mới có 3 tuổi”.
Nàng nhìn theo Giles thấy khác hơn mọi khi.
“Khi người ta đã trưởng thành, tất nhiên suy nghĩ chín chắn hơn. Như

loài chó, biết sắp tới lúc chết nó lùi lại ngẩng cổ lên sủa vang. Trẻ con,
cũng phân biệt được sống hay chết ra sao…”

“Phi lý, chuyện ngày nghe lạ”.
Tiếng chuông gọi cửa cắt ngang câu chuyện. Giles hỏi: “Ai gọi vậy?”.
Gwenda luống cuống.
“Em quên mất rồi. Chắc là cô Marple, em hẹn bữa nay mời cô tới

uống trà. Anh đừng có nhắc tới vụ này”.

II
Gwenda lo lắng trong lòng, cũng may Marple không để ý bữa nay sao

chủ nhà ăn nói mau mắn sốt sắng đến vậy, làm ra vẻ vui gượng cho có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.