GIỜ G - Trang 102

- Vâng.- Lúc đó tiểu thư thấy ông cụ ra sao? Có vẻ khó ở gì không?
- Tuyệt đối không! Cụ rất vui và có vẻ trong người dễ chịu.
Bác sĩ gật đầu:
- Các bệnh nhân tim thường như thế. Chết rất đột ngột, không có biểu

hiện gì báo trước. Tôi vừa xem các đơn thuốc của cụ, thấy sức khỏe cụ
đang trong trạng thái rất mong manh. Tôi sẽ bắt liên lạc với thầy thuốc của
cụ ở London...

- Cụ Treves rất tin tưởng ông thầy thuốc của cụ, có nghĩa sức khỏe của

cụ được chăm sóc rất tốt.

- Tôi cũng tin như thế - Ông bác sĩ lịch sự nói - Tim của ông cụ, chỉ

cần một sự gắng sức nhỏ là không chịu nổi.

- Tỷ như leo thang gác, - cô Aldin gợi ý.
- Thế là đủ để tim ngừng đập... Điều đó là chắc chắn nếu ông cụ phải

leo ba tầng thang gác!... Nhưng tôi tin rằng đêm qua cụ không phải leo lên
như thế!

- Tất nhiên rồi! - Bà chủ khách sạn nói - Ngài Treves đã dùng thang

máy... Bao giờ cụ cũng dùng tháng máy... Đó là một quy tắc không bao giờ
cụ bỏ qua.

- Nhưng tối hôm qua, vì thang máy hỏng...
Bà Rogers ngạc nhiên nhìn cô Aldin, nói:.
- Đêm hôm qua, thang máy vẫn chạy bình thường.
Royde khẽ ho để thông cổ họng rồi nói:
- Tôi xin lỗi buộc phải nói điều trái với bà, thưa bà chủ, nhưng tối hôm

qua tôi tiễn cụ Treves vào tận gian tiền sảnh này, và tôi nhìn thấy trên cánh
cửa thang máy treo tấm biển đề thang máy hỏng.

Bà Rogers lộ vẻ rất ngạc nhiên.
- Nếu thế, - Bà kêu lên - thì quái lạ! Tôi xin thề rằng thang máy không

hề hỏng hóc, vẫn hoạt động bình thường... Đúng thế, tôi biết chắc chắn như
vậy!... Mà giả sử có chuyện ấy đi nữa thì tôi phải biết chứ!... Nhưng không
thể có, vì trong vòng một năm rưỡi nay thang máy hoạt động rất tốt, không
hề trục trặc gì!

Bà sờ vào lưng ghế, nói thêm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.