GIỜ G - Trang 103

- Máy móc của thang máy này rất tốt.
Bác sĩ Lazenby nói:
- Hay nhân viên giữ thang máy của khách sạn treo tấm bảng lên đó lúc

anh ta ra về...

- Không thể có chuyện ấy được, vì thang máy này thuộc loại tự động,

không cần ai trông coi.

- Tôi quên mất đấy...
- Dù sao tôi cũng hỏi cậu Joe xem có chuyện gì không...
Bà Rogers bước nhanh vào nhà trong. Sau đó, người ta nghe thấy tiếng

bà gọi trong hành lang.

Trong lúc đó, bác sĩ Lazenby quay sang Royde.
- Ông Royde, ông tin chắc điều ông vừa nói là đúng đấy chứ?
- Hoàn toàn tin chắc!
Bà chủ Rogers quay ra, cùng đi là nhân viên bảo vệ. Joe trịnh trọng

tuyên bố rằng thang máy hoạt động suốt cả đêm qua. Anh ta cho biết trong
khách sạn có một tấm biển như ông Royde nói thật, nhưng tấm biển chỉ
nằm trên bàn giấy và suốt một năm qua, chưa lần nào phải dùng đến nó.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thống nhất rằng ở đây có một điều bí

mật mà họ chưa biết. Bác sĩ Lazenby không tán thành lắm giả thuyết cho
rằng có thể một khách nghỉ nào đó đùa, nhưng vì chưa có giả thuyết nào
hay hơn, họ tạm dừng lại ở giả thuyết này.

Trả lời những câu hỏi của cô Aldin, bác sĩ cho biết, người lái xe cho

cụ Treves đã đưa cho ông địa chỉ những người chịu trách nhiệm về quyền
lợi của cụ Treves, và ông sẽ báo cho họ biết tin này. Và do chưa biết tang lễ
cần tổ chức ra sao, bác sĩ sẽ đến biệt thự, gặp phu nhân Tressilian xin ý
kiến. Sau đó ông sực nhớ những công việc phải làm gấp, bác sĩ cáo lui.

Lát sau, cô Aldin và Royde chậm rãi bước chân trên con đường về biệt

thự Mũi biển Hải âu.

Cô Aldinhỏi:
- Anh tin chắc anh có nhìn thấy tấm biển ấy chứ?
- Chắc chắn!... cả anh chàng Latimer cũng nhìn thấy như tôi.
- Đúng là chuyện kỳ lạ! - Cô Aldin kết luận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.