GIỜ G - Trang 153

Bà quản gia của phu nhân Tressilian vẫn còn rất mệt, nhưng những

câu trả lời của bà ta đã rõ ràng.

Bà kể cho hai thanh tra cảnh sát rằng bà vừa uống xong cốc thuốc sắc

chuẩn bị đi ngủ thì nghe thấy tiếng chuông gọi của phu nhân Tressilian. Bà
bất giác liếc nhìn đồng hồ, thấy là 10 giờ 25. Bà bèn choàng vội tấm áo
mặc trong nhà, xuống tầng hai. Nghe thấy tiếng động dưới tầng một, bà ta
nghiêng người nhìn xuống.

- Tôi thấy cậu Nevile chuẩn bị đi đâu. Cậu ấy đang mặc áo mưa lên

người. - Bà Battle nói.

- Ông Nevile mặc bộ màu gì?
- Cậu ấy mặc bộ màu ghi, vẻ mặt rầu rĩ. Cậu ấy ra ngoài, đóng sập cửa

lại. Thế là tôi vào phòng phu nhân. Bà cụ đã nhắm mắt sắp ngủ... và thấy
tôi vào hỏi có chuyện gì, bà cụ không còn nhớ là bà cụ gọi tôi để làm gì
nữa! Đôi khi bà cụ như thế đấy. Định làm gì, nhưng sau lại quên bẵng... Tôi
sửa gối cho ngay ngắn, đưa phu nhân uống một cốc nước lọc, và giúp phu
nhân nằm cho thoải mái...

- Bà thấy phu nhân có gì khác thường không? Thí dụ phu nhân lo sợ

chuyện gì chẳng hạn?

- Không. Phu nhân rất mệt... có vậy thôi. Mà tôi cũng thấy trong người

rất mệt. Tôi ngáp liên tiếp. Xong việc, tôi về phòng và ngủ ngay lập tức.

Những lời khai ấy, bà Barrett nói bằng giọng khiến không thể nghi

ngờ là bà nói dối. Rõ ràng bà rất thương vị phu nhân quá cố.

Battle còn suy nghĩ miên man về lời khai của bà quản gia, lúc ông bảo

muốn hỏi bác sĩ một câu.

- Ông định hỏi gì thì nói đi! - Bác sĩ giục.
- Theo ông thì phu nhân Tressilian chết lúc mấy giờ?
- Tôi đã viết trong bản báo cáo, là trong thời gian từ 10 giờ đến 12 giờ

đêm.

- Tôi hỏi điều khác kia. Tôi muốn biết phỏng đoán riêng của ông cụ

thể là vào mấy giờ?

- Của riêng tôi?
- Đúng thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.