GIỜ G - Trang 20

Amphrey gọi con lên phòng hiệu trưởng cùng với một số bạn nữa, tiến
hành một kiểu trò chơi. Cô ấy nói lên một từ và mọi người phải lập tức nói
một từ khác liên quan đến từ của cô ấy đưa ra...

Thanh tra Battle nhăn mặt.
Sylvia kể tiếp:
- Tất nhiên con hiểu ngay là cô Amphrey nhằm vào con. Con bỗng

thấy toàn thân như tê liệt... Con bèn cố tránh nói lên những từ nào bất lợi và
con cố nghĩ đến những thứ bên ngoài, những giống vật, những loài hoa...
Nhưng cô Amphrey thì chăm chú nhìn con, rình sẵn. Mắt cô ấy như xuyên
qua người con. Thế là con hoang mang... Lát sau, cô nói giọng trìu mến,
rằng cô ấy đã hiểu. Thế là con òa lên khóc, con bảo thủ phạm chính là
con... Và bố có thể ngờ được không, nói xong câu ấy, con thấy nhẹ cả
người!

Thanh tra Battle gãi cằm.
- Bố đoán được chứ - Ông nói.
- Và bố đã hiểu con?
- Không đâu, Sylvia. Bố chưa hiểu được con. Chắc do tố chất con

người bố không giống tố chất con người con. Tính bố là khi thấy có kẻ tìm
cách bắt bố nhận một tội bố không phạm, bố liền đấm một quả vào giữa
mặt hắn. Nhưng bố biết tâm trạng con lúc đó, và bố hiểu được là bà
Amphrey của con mang trong đầu những lý thuyết chưa tiêu hóa. Thật ra bà
ta chẳng hiểu gì về môn tâm lý học hết. Thôi được, sau đây mọi sự sẽ rõ!...
Bà hiệu trưởng Amphrey đâu rồi?

Bà ta tế nhị tránh sang phòng bên cạnh. Khi nghe thanh tra Battle hỏi,

bà ta vội bước sang, gượng cười đáp lại.

Thanh tra Battle nói không cần tế nhị gì hết:
- Con gái tôi bị kết tội oan. Tôi buộc phải yêu cầu bà báo vụ này cho

cơ quan cảnh sát.

- Nhưng chính em Sylvia đã thú nhận, thưa ông Battle...
- Sylvia không hề đụng đến thứ gì ở đây không phải của nó!
- Tôi rất thông cảm, là người sinh ra cháu, ông...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.