GIỜ G - Trang 76

Trăng khá sáng, đủ để cụ già Treves nhìn thấy bàn tay Nevile hơi run

run.

Và Audray cũng run rẩy, như thể bị lạnh.
Cảnh đó kéo dài khá lâu. Cô Aldin giật nảy người khi nghe thấy sau

lưng tiếng người nói:

- Xin lỗi!
Cô ngoái đầu lại, thì ra Royde!
Anh ta băng ra sân, nói:
- Cậu cần tôi giúp một tay không, Nevile?
Nhưng Nevile đã buông Audray.
- Cảm ơn - Anh ta nói - Mình vừa xong.
Cụ Treves nhận thấy mặt Nevile tái nhợt.
Tuy nhiên, trong khi Nevile quay mặt ra biển thì Royde săn sóc

Audray.

- Em lạnh đấy - Royde nói với cô - Vào trong nhà uống một tách cà

phê cho ấm bụng đi...

- Tôi mang ra đây rồi. - Cô Aldin nói ngay và bước đến chiếc bàn nhỏ.
Đúng lúc đó, một phụ nữ gầy, cao, có tuổi, mặc bộ đồ đen bước vào

phòng khách.

Bà ta nói:
- Phu nhân Tressilian gởi lời chào tất cả mọi người, và phu nhân mời

cụ Treves lên để phu nhân tiếp chuyện.

Trong thái độ bà ta có một chất kính cẩn, thích hợp với khung cảnh

này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.