GIỜ G - Trang 79

- Thật ra chỉ là một biểu hiện nhỏ và không rõ ràng. Họ rất kín đáo.

Nhưng một điều đã rõ ràng: thùng thuốc súng đã sẵn sàng, chỉ cần một tia
lửa nhỏ là bùng nổ...

- Thôi được, tạm cho là như thế. Nhưng theo ông thì tôi phải làm gì

bây giờ?

Vị khách già dang hai tay, ý nói ông chịu.
- Thùng thuốc súng kia sớm muộn sẽ nổ tung. Khôn nhưng chưa biết

nó nổ ở đâu và lúc nào...

- Nhưng chắc chắn tôi sẽ không bảo con Audray rời khỏi đây. Cách cư

xử của nó trong tình huống tế nhị này hoàn toàn đúng đắn. Nó lịch thiệp,
nhưng vẫn giữ khoảng cách cần thiết. Theo tôi, không có gì có thể chê trách
nó được.

- Tôi đồng ý với phu nhân. Nhưng việc cô ấy có mặt ở đây không thể

không ảnh hưởng đến cậu Nevile!

- Thằng Nevile quả là chưa khôn ngoan. Tôi sẽ nhắc thêm nó. Nhưng

tôi cũng không thể bảo nó rời khỏi đây sớm hơn so với dự định của nó. Với
lại, ông Matthew ngày xưa coi nó như con...

- Đúng thế.
Phu nhân Tressilian giấu một tiếng thở dài.
- Ông biết không? - Bà cụ hạ giọng, nói rất khẽ - Chính tại chỗ này,

ông chồng Matthew của tôi đã chết đuối...

- Tôi biết...
- Rất nhiều người ngạc nhiên sao tôi còn ở lại biệt thự Mũi biển Hải âu

này. Họ không biết nghĩ. Chỉ ở lại đây, tôi mới thấy Matthew luôn bên cạnh
tôi. Chỗ nào trong tòa nhà này cũng mang kỷ niệm về ông ấy, cho nên nếu
đi nơi khác sổng, tôi sẽ cảm thấy cô đơn và tha hương.

- Phu nhân may mắn có bà quản gia già, lại có thêm cô Aldin...
- Đúng thế, cả hai đều rất tận tụy với tôi.
- Cô Aldin ấy là một họ hàng xa của phu nhân?
- Vâng. Nó thuộc loại người chỉ biết nghĩ đến người khác, không bao

giờ lo cho bản thân. Tận tụy chăm sóc ông bố liệt, và sau khi ông ta qua
đời, tôi bảo nó về đây. Tôi cảm ơn số phận đã đem nó cho tôi. Một đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.