GIỜ G - Trang 80

thông minh, có học thức. Nhưng điều quan trọng nhất là bất kể chuyện gì
tôi cũng có thể đem ra bàn với nó được. Nó lại rất ý tứ...

- Cô Aldin ấy đến với phu nhân lâu chưa?
- Mười hai năm rồi! Và tôi rất biết ơn nó.
Ông già Treves gật đầu. Phu nhân Tressilian liếc nhìn ông.
- Ông làm sao thế? - Đột nhiên bà cụ hỏi - Ông đang nghĩ gì thế?
- Không sao... Chuyện vặt thôi mà... Nhưng phu nhân vẫn còn tinh

tường chứ?

- Còn... và tôi rất thích quan sát mọi người. Ngày xưa, tôi đoán được

hết những gì diễn ra trong óc ông Matthew chồng tôi.

Bà cụ thở dài rồi ngả đầu lên đống gối.
- Bây giờ, ông bạn thân mến, tôi đành phải chúc ông ngủ ngon thôi...
Lời mời ra được nói theo kiểu cách quý tộc.
- Tôi thấy trong người rất mệt - Bà cụ nói thêm - Cảm ơn ông đã cho

tôi một cuộc trò chuyện hết sức thích thú. Tôi hy vọng được sớm gặp lại
ông, thưa ông Treves!

- Tôi cũng phải cảm ơn phu nhân. Tuy nhiên, không biết vừa rồi tôi có

nói điều gì không phải không?

- Không đâu... Và ông tha lỗi, tôi mệt quá. Trước khi ra, ông làm ơn

giật sợi dây chuông giúp tôi.

Cụ già Treves kéo sợi dây chuông ở đầu giường. Lúc đi xuống thang

gác, ông nghe thấy một tiếng chuông nữa, và gặp bà quản gia Barrett chạy
như bay lên, đi nhanh vào phòng phu nhân Tressilian.

Vừa xuống đến phòng khách, cô Aldin đã mời ông tham gia một ván

bài “bridge”. Ông già Treves khước từ, bảo sắp phải về.

- Khách sạn Balmoral, - Ông nói - là một khách sạn kiểu cổ, họ không

muốn khách về quá mười hai giờ đêm...

- Vậy thì còn lâu - Nevile nói - Bây giờ mới mười giờ rưỡi.
- Khách sạn Balmoral ấy có khá không ạ, vì nhìn bề ngoài thì kiến trúc

quá cổ lỗ... - Latimer nói.

Nhưng bên trong lại rất ấm cúng và đầy đủ: giường nệm êm ái, thuốc

lá rất ngon, tủ rộng lớn và buồng tắm lát gỗ gụ... Cho nên đừng vội căn cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.