GIỜ G - Trang 96

Họ lại im lặng.
Đột nhiên Royde hỏi:
- Audray này, có chuyện gì trục trặc không đấy?
- Trục trặc thế nào?
- Anh thấy em không vui. Tại sao vậy?
- Không phải đâu. Không có gì hết.
- Anh lại thấy có.
- Em cam đoan là không mà.
- Em không muốn kể ra với anh!
- Nhưng có gì đâu mà kể?
- Thôi được, để anh nói ra vậy. Em ôm những kỷ niệm cũ ấy làm gì?

Chẳng lẽ không thể quăng chúng đi, không bao giờ nhớ lại nữa, không
được sao?

Hai bàn tay Audray quặp chặt vào mô đá.
- Anh chưa hiểu em đấy - Cô nói rất khẽ - Anh không hiểu được đâu!
Royde nói, rất dịu dàng:
- Anh hiểu được chứ, Audray! Anh rất hiểu em... Bởi vì... anh biết.
Người phụ nữ trẻ nhìn Royde, vẻ hoài nghi.
- Anh biết rất chính xác - Anh nói tiếp - Em đã phải chịu bao đau

khổ...

Audray tái mặt:
- Em tưởng không ai biết...
- Vậy mà anh biết!... Anh chỉ muốn khuyên em coi cái quá khứ ấy đã

chết rồi, và quên nó đi!

Audray nói khẽ như thì thầm:
- Có những thứ không thể quên được.
Giọng nói của Royde mỗi lúc một thêm tha thiết:
- Hãy nghe anh, Audray! Nhấm nháp quá khứ không ích gì. Anh công

nhận là đã có những lúc em rất đau đớn. Nhưng em cứ ôm những kỷ niệm
kia đến hết đời hay sao?... Em còn trẻ, còn cả một cuộc đời phía trước,
phần đời ấy lớn hơn nhiều! Hãy nghĩ đến ngày mai chứ không phải ngày
hôm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.