GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 105

Trái tim của Mộc Mộc bỗng nhiên bị chìm xuống tận cùng của sự giá

lạnh.

Người duy nhất không trả lời là Cốc Vũ, giọng ca chính của nhóm, đang

ngồi đối diện với Bạch Lộ. Anh mới hai mươi tư tuổi nhưng lại có vẻ lạnh
lùng điềm tĩnh chỉ có ở một người đàn ông ba mươi tuổi.

Thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về phía mình, chờ đợi câu

trả lời, Cốc Vũ bất giác liếc nhìn Bạch Lộ một cái, vuốt vuốt sống mũi
thẳng tắp, “Mọi người không cần nhìn tôi, chuyện tình một đêm hoàn toàn
không thể xảy ra với tôi!”

Bạch Lộ nhìn anh với vẻ khinh bỉ không hề khách khí, “Có cho cậu cũng

chẳng dám, nếu cậu dám ra ngoài lừa dối người khác, tớ nhất định sẽ thay
Tiểu Hy đánh gãy chân cậu.”

Tiểu Hy là bạn gái đã hẹn hò được một năm nay của Cốc Vũ, đồng thời

cũng là bạn thân nhất của Bạch Lộ, Bạch Lộ nói câu này đương nhiên
không thể quở trách. Cốc Vũ thâm trầm nhìn cô một cái, không nói gì nữa.

“Bạch Lộ, sao cậu lại hỏi câu này?” Tiểu Hàn tò mò nhìn về phía Mộc

Mộc: “Chắc không phải là…”

Bạch Lộ chẳng thèm để ý, cắm một quả nho trong đĩa hoa quả đút vào

miệng, “Đúng vậy, tớ

đang nghĩ tới chuyện tìm một người đàn ông để chơi thử một đêm!”

“Vậy sao? Chi bằng em thu nạp anh đi.” Hạ Chí, người ngồi bên cạnh

Bạch Lộ đưa tay ra ôm lấy bờ vai để trần một nửa của cô, tình ý lấp lánh
trong mắt. “Tiểu Lộ, anh nhất định sẽ không làm em thất vọng.”

“Cút!” Bạch Lộ hất tay anh ta ra. “Em sợ ngày mai mở mắt ra, anh sẽ

không nhớ nổi em là ai nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.