GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 106

“Quên ai thì quên, chứ anh không thể quên em được! Em chính là người

tình trong mộng của anh mà…”

Hạ Chí nhiệt tình bày tỏ lòng ái mộ, nhưng lại bị giọng nói lạnh lùng của

Bạch Lộ ngắt lời: “Thôi đi, mang những lời đường mật của anh ra mà dụ dỗ
mấy cô gái không có đầu óc suy nghĩ ấy, đừng sỉ nhục trí thông minh của
em.”

Mộc Mộc lặng lẽ nghe cuộc tranh luận sôi nổi của họ, người không thể

nói chuyện luôn cảm nhận được nhiều hàm ý từ ánh mắt và ngữ điệu của
người khác, ví dụ như sự chân tình mà Hạ Chí dành cho Bạch Lộ.

Tiếc rằng, trong tim của Bạch Lộ chỉ có một mình Cốc Vũ, không thể có

thêm hình ảnh của người đàn ông nào khác.

Chuông báo có tin nhắn từ điện thoại di động vang lên, Mộc Mộc không

hề bất ngờ khi nhìn thấy ba chữ “Luật sư Kiều” trên màn hình, tiện tay mở
tin nhắn ra xem.

“Lại uống rượu rồi phải không? Về sớm nghỉ ngơi nhé. Anh đã hẹn gặp

bác sĩ Trần vào chín giờ sáng mai, tám giờ anh sẽ qua nhà đón em.”

“Vâng, em biết rồi.” Trả lời ngắn gọn xong, Mộc Mộc nhắm mắt lại ngả

người vào lưng ghế.

Tại sao cô cũng giống như vậy, ngoài Trác Siêu Nhiên ra, trong tim

không thể có thêm hình ảnh của một người đàn ông nào khác nữa.

Đúng chín giờ sáng hôm sau, Kiều Nghi Kiệt đưa Mộc Mộc tới phòng

khám của bác sĩ Trương, trước khi đi ra còn quan tâm vỗ vỗ vào tấm lưng
thẳng đờ vì lo lắng của Mộc Mộc. “Mộc Mộc, nếu sợ quá, nhất định phải
hét to lên, biết chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.