GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 132

“Anh luôn coi trọng trách nhiệm như vậy, không thấy mệt mỏi sao?”

Sauk hi tin nhắn đã được gửi đi, Mộc Mộc mới ý thức được rằng câu hỏi
nfy có chút đường đột, muốn thu lại thì đã muộn.

Cô không thể ngờ rằng, đọc được câu hỏi này, Trác Siêu Nhiên hơi sững

người lại, bởi vì Trác Siêu Việt cũng đã từng hỏi anh câu này, giọng điệu
thể hiện rõ sự đồng cảm và tiếc nuối, như thể cuộc sống của anh là một vở
bi kịch.

Cậu em trai song sinh từ nhỏ lớn lên bên anh hỏi điều này cũng chẳng có

gì dáng ngạc nhiên, nhưng một cô gái mới gặp vài lần lại có thể hỏi, anh
không thể không kinh ngạc, bỗng nhiên lại có hứng thú muốn nói chuyện
thêm một lúc với cô gái đặc biệt này.

Tối hôm đó, Mộc Mộc và Trác Siêu Nhiên nói chuyện rất lâu, thời gian

cứ thế trôi đi, đến khi Mộc Mộc nhận được tin nhắn giục giã của Cốc Vũ,
cô mới lưu luyến kết thúc cuộc trò chuyện đầu tiên của họ.

Từ hôm đó trở đi, chỉ cần có thời gian rỗi, Mộc Mộc sẽ lập tức cầm điện

thoại lê kiểm tra xem có tin nhắn mới không. Lúc ngủ cũng không ngoại lệ,
đôi khi, nửa đêm tỉnh giấc, cô cũng mơ màng lôi điện thoại từ dưới gối lên
xem, biết rõ rằng không thể nào nhận được tin nhắn của anh, nhưng cô vẫn
không thể đừng được.

Có khi, cô muốn gửi tin nhắn cho anh, nhưng suy nghĩ mãi cũng không

biết phải mở đầu thế nào cho tự nhiên. Vì vậy, cô chỉ còn biết chờ đợi.

Thứ Bảy là ngày quán rượu nhộn nhịp nhất, những người mệt mỏi tới

quán rượu để giải tỏa, dám bạn lâu ngày không gặp tới quán rượu để “chén
chú chén anh”, ngoài ra còn có rất nhiều tri thức độc thân tận dụng ngày
nghỉ để tới đây tìm kiếm gái đẹp.

Mộc Mộc bận túi bụi trong hậu trường của quán rượu, bên này Bạch Lộ

không tìm thấy kẹp tóc, bên kia Tiểu Hàn luôn miệng kêu rên đòi cô giúp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.