GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 134

“Không cần đâu, anh đi từ doanh trại sẽ không thuận đường, phía nhà tôi

lại thường xuyên tắc đường, sẽ mất rất nhiều thời gian. Cứ để tôi tới bệnh
viện đợi anh.”

Có lẽ thấy Mộc Mộc nói có lý, Trác Siêu Nhiên không kiên quyết nữa.

“Vậy chin giờ sáng mai tôi sẽ đợi cô ở cổng chính của bệnh viện Lục
quân.”

“Vâng, tôi biết rồi.”

Anh không gửi tin nhắn nữa.

Mộc Mộc đang định tìm chủ đề gì đó để nói chuyện phiếm một lát, màn

biểu diễn của nhóm nhạc đã kết thúc, mọi người ra sau sân khấu để thay
quần áo, cô đang định cất điện thoại, Bạch Lộ không biết xuất hiện từ chỗ
nào, giật phắt lấy. “Ồ, Trác Siêu Nhiên là ai vậy?”

Mộc Mộc đuổi theo giành lại điện thoại, nhưng Bạch Lộ đã nhanh tay

nhanh mắt mở tin nhắn ra, đọc được hai mẩu tin.

“Doanh trại? Bệnh viện Lục quân?” Bạch Lộ ngăn bàn tay của Mộc

Mộc, khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc: “Chính là trung đoàn trưởng Trác mà
Vương Dao nhắc tới ư?”

“…”

“Không phải là anh ta đang theo đuổi em đấy chứ?”

Mộc Mộc lắc dầu, không biết phải nói gì.

“Mộc Mộc, những người đàn ông tốt trên đời này không nhiều, đừng

nên đắn đo quá, nếu thích thì hãy dũng cảm giành lấy, biết không?” Đôi mắt
to xinh đẹp của Bạch Lộ đầy vẻ chân thành.

Mộc Mộc vẫn đang rất cố gắng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.