GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 156

nghe thấy tiếng bước chân lên cầu thang.

“Vừa mới về… Vốn định dành cho anh một chút bất ngờ, không ngờ

anh còn sáng tạo hơn em…” Trác Siêu Việt liếc mắt về phía mái tóc dài
đang xõa trên tay vịn sofa, cười mờ ám: “… Dành cho em một niềm vui bất
ngờ thú vị như vậy.”

Ngữ điệu mang theo ý cười nhạo vừa thân quen lại vừa xa lạ. Mộc Mộc

giật mình, vịn hia tay vào thành sofa, nhổm người ngồi dậy. Khuôn mặt ửng
đỏ của cô hiện ra, ánh mắt chạm phải khuôn mặt hoàn toàn giống với Trác
Siêu Nhiên phía đối diện…

Bốn mắt nhìn nhau, Mộc Mộc vô cùng kinh ngạc, đồng thời, cô cũng

nhìn thấy sự kinh ngạc còn lớn hơn trong đôi mắt của Trác Siêu Việt.

Bên tai cô vang lên một tiếng nổ lớn chói tai, khiến cô trở nên mơ hồ.

“Mộc Mộc, cậu ấy là Trác Siêu Việt, em trai song sinh của anh.” Lời

giới thiệu của Trác Siêu Nhiên đã đẩy cả hai người đang vô cùng kinh ngạc
xuống vực thẳm, “Siêu Việt, cô ấy là Mộc Mộc, bạn gái… của anh.”

Trác Siêu Việt?

Em trai xong sinh của Trác Siêu Nhiên?

Cô cuối cùng cũng hiểu được vì sao khi nhắc tới em trai, Trác Siêu

Nhiên lại nói: “Đợi đến khi gặp được cậu ấy, em sẽ biết ngay thôi!”

Anh muốn thấy vẻ mặt sững sờ vì kinh ngạc của cô, nhưng lại không thể

ngờ rằng, cô không chỉ bị sững sờ vì kinh ngạc, mà còn có cảm giác như từ
trên thiên đường rơi xuống mười tám tầng địa ngục, đến nỗi cơ thể tan nát
thành trăm mảnh, mãi mãi không thể khôi phục lại được…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.