GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 182

những dấu răng, trong đôi mắt xinh đẹp của cô sao lại có nỗi lo sợ và u
buồn sâu sắc như vậy?

Khi cười, nỗi u buồn đó cũng không tan biến. còn nữa, cả mẩu tin nhắn

khiến đôi mắt cô đong đầy nỗi hoảng sợ và tuyệt vọng mà anh đã đọc được:
“Tất cả đều đã được chuẩn bị xong, tám giờ sáng mai, hãy đến văn phòng
của tôi.”

Đây là giọng điệu của một người đàn ông, anh ta bảo cô đến đó làm gì?

Anh muốn giúp cô, anh tự nhận thấy mình có đủ khả năng để giúp cô,

nhưng cô không chịu nói bất cứ điều gì, ngay cả tên gọi cũng không chịu
cho anh biết.

Khi cánh tay bất lực của cô ôm ghì lấy anh, anh cảm nhận được rất rõ

nỗi bi thương và van xin của cô, dường như cô đã gặp phải một nỗi phiền
phức rất lớn, mong mỏi tìm được một người có thể cứu cô.

Anh rất muốn hỏi xem: “Có phải anh ta muốn em trở thành người tình

của anh ta?” Đây là đáp án mà anh cho rằng có khả năng đúng nhất.

Anh không hỏi, vì biết cô sẽ không nói, cô gái có vận mệnh trắc trở này

có một sự kiên định khác thường, cô đã quyết định ra đi, cô không cần sự
ấm áp và che chở của anh, một mình cô có thể gánh chịu. điều duy nhất mà
cô muốn anh làm, đó là… chiếm đoạt cô một cách cuồng dại.

Lần đầu tiên trong đời anh phải đau lòng vì một người con gái, đến nỗi

không thể nào hít thở được.

Anh nghĩ rằng cô muốn sống xa đọa, anh sẽ cùng cô sa đọa một lần, sau

đó, cô sẽ trở thành một giấc mơ xuân, không lưu lại chút dấu vết…

Tuy nhiên, trong mấy năm nay, anh chưa từng cô ý nhớ lại, nhưng trong

giấc mơ, anh thường nhìn thấy ánh mắt của cô. Mỗi lần như vậy, máu nóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.