GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 250

Anh vội đỡ cô dậy: “Em có chuyện gì, đứng dậy nói đi!”

Cô ngẩng mặt lên, nhìn anh, há há miệng, không phát ra âm thanh nào.

Anh mãi mãi ghi nhớ ánh mắt đó, một sự cầu xin quỵ lụy nhất.

Anh đỡ cô đứng lên, đi vào trong đại sảnh của tòa nhà, đón nhận tập hồ

sơ mà cô dùng hai tay đưa cho anh, giở ra xem những giấy tờ bên trong. Tài
liệu mà cô đã chuẩn bị rất đầy đủ, có ảnh của người bị giết hại, có biên bản
khám nghiệm tử thi, có lời khai đã được ký tên và băng ghi âm của nhân
chứng, có cả lời khai của rất nhiều người biết rõ nội tình, còn có cả một bản
tự thú được viết bằng máu, kể lại toàn bộ “tội trạng” của mình.

Kiều Nghi Kiệt lúc đó mới làm luật sư chưa lâu, chỉ mới chứng kiến

những cảnh tượng gây kích động như vậy trên vô tuyến, bỗng nhiên lại bắt
gặp một cô bé thấp hèn gắng sức cầu xin anh như thế, sự chính nghĩa trong
lòng anh bỗng nhiên trỗi dậy.

Anh nghĩ, nhất định phải khiến cô bé mười bảy tuổi này tin rằng, luật

pháp công chính nghiêm minh, muốn cô có cơ hội gánh vác hậu quả từ lỗi
lầm do bản thân mình phạm phải, vậy là, anh đã tiếp nhận vụ án của cô.

Mặc dù người trong văn phòng đã nói, mấy hôm trước, cô bé này đã tới

tìm những luật sư khác, đều bị từ chối. Mọi người đều khuyên anh đừng
vướng vào đống bùn lầy này, không khéo lại gây thù chuốc oán với những
người ở bên cục, nhưng anh vẫn kiên quyết tiếp nhận vụ án.

Đó là một vụ án mà Kiều Nghi Kiệt đã dồn tâm sức nhiều nhất, anh giúp

cô chỉnh lý lại toàn bộ chứng cứ, đương nhiên, cũng vì cô mà phải cầu cạnh
không ít người để tạo mối quan hệ, phía công an mới nhận lời điều tra, lấy
lại chứng cứ.

Anh thật lòng muốn giúp đỡ cô, chưa từng nghĩ sẽ lấy của cô một đồng

nào, nhưng ngày cô ra đầu thú, anh nhận được năm vạn đồng cô gửi kèm
một bức thư cảm ơn rất chân thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.