Màn đêm huyên náo dường như trở nên yên lặng trong giây lát.
Tuy không có hứng thú với xe sang và gái đẹp, Mộc Mộc vẫn trợn tròn
mắt. Thật sự có người phụ nữ đẹp như vậy sao, một nhan sắc chim sa cá
lặn, từ ngũ quan tới dáng người, không thể chê vào đâu được, còn cả vẻ gợi
cảm đến mê hoặc nữa chứ, so với Bạch Lộ… Không, hoàn toàn không thể
so sánh được, họ vốn không phải là người cùng tầng lớp với nhau.
Dường như biết rằng tất cả mọi người đều đang nhìn mình, cô gái xinh
đẹp đưa tay vén mái tóc màu nâu trên đôi vai trần, hào phóng thể hiện vẻ
quyến rũ, sau đó, quay đầu sang nhìn người đàn ông đang nhắm mắt nghỉ
ngơi tren ghế phụ bên cạnh.
Cô ta xoay nghiêng người, ngón tay thon thả khẽ giơ lên, đặt trên vai
người đàn ông, thì thầm vài câu bên tai anh, nở nụ cười tươi như hoa…
Khuôn mặt nhìn nghiêng của người đàn ông bên cạnh được ánh đèn
đường chiếu rọi, ánh đèn lóa mắt trong chốc lát mất đi vẻ bóng nhoáng, vẻ
ngang tàng đầy mê hoặc trên người anh cứ lan tỏa một cách không hề che
đậy trong đêm tối…
Anh mở mắt ra, nở một nụ cười nhạt, khẽ liếc mắt, vẻ ngang ngược cứ
lưu luyến trên khuôn mặt anh, khiến người ta khó hiểu, nhưng cứ bị cuốn
hút…
Mộc Mộc hít một hơi thật sâu, khuôn mặt này cô đã hồi tưởng không
biết bao lần, sai có thể không nhận ra được?
Mặc dù Trác Siêu Việt đã nói với cô từ lâu rằng anh cũng có đối tượng
mà anh yêu thích, cô cũng đã có sự chuẩn bị về mặt tâm lý, nhưng đêm nay,
khi tận mắt nhìn thấy, cô vẫn… cảm thấy rất lạnh, cô cúi đầu kéo lớp áo
khoác ngoài, quấn thật chặt vào người, nhưng vẫn rất lạnh.