GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 262

Đôi môi nóng bỏng của Trác Siêu Việt khẽ nhếch lên, ánh mắt vòng qua

cô gái xinh đẹp, lướt qua đám đông, dường như hạ xuống một nơi nào đó,
nụ cười trên khóe môi nhạt dần đi…

“Mộc Mộc, em mau nhìn kìa, anh chàng kia đẹp trai quá!” Bạch Lộ kích

động đến nỗi kéo cánh tay cô lắc mạnh, cô ấy quả thực đã quá kích động, vì
vậy mới không phát hiện ra, Mộc Mộc vừa thu lại ánh nhìn ban nãy.

Mộc Mộc gật đầu bừa, nâng cốc rượu lên, một hơi uống cạn. Rượu

chẳng có chút mùi vị gì, còn nhạt hơn cả nước lã. Cô cầm luôn chai rượu
ngay bên cạnh, không rót vào cốc,cứ trực tiếp ngửa cổ tu ừng ực.

Một sự nhốn nháo khác thường nổi lên, Mộc Mộc buông chai rượu rỗng

xuống, tò mò nhìn về phía gió lạnh thổi từng cơn.

Chiếc xe thể thao dừng lại trước quán ăn, Trác Siêu Việt mặc áo sơ mi

màu đen đi xuyên qua đám thực khách như cơn gió, nhằm thẳng hướng cô
ngồi mà đi tới, khuôn mặt thâm trầm dưới ánh đèn đường toát lên vẻ lạnh
lẽo khiến người khác nghẹt thở…

Không phải thế chứ, cô ngồi trong đám đông hỗn tạp như thế này mà

anh cũng có thể nhìn thấy được sao?!

Ồ, cô quên mất, anh là lính bắn tỉa, có sở trường tìm kiếm mục tiêu, chốt

chặt, hạ gục trong đám đông lộn nhộn.

Mộc Mộc cảm thấy mình đã bị hạ gục, trái tim không còn đập nữa.

Trước ánh mắt đầy kinh ngạc của mọi người, Trác Siêu Việt đi đến trước

bàn Mộc Mộc, ánh mắt lạnh lùng liếc qua một lượt từ những cốc rượu và
chai rượu nhếch nhác tới Cốc Vũ- người không hiểu chuyện gì đang xảy ra,
Hạ Chí và Bạch Lộ, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt của Mộc Mộc.
“Chẳng phải em nói tối nay có buổi biểu diễn hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.