GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 263

“Ờ…” Cô có cảm giác như mình đnag làm một việc xấu bị người khác

bắt quả tang, lặng lẽ đứng dậy, trả lời một cách vô thanh: “Vốn dĩ là có, tạm
thời hủy bỏ một sô diễn.”

“Tại sao không về nhà?” Ngữ khí đó hệt như đang trách mắng vợ mình.

“Em và bạn bè ra ngoài ăn đêm, không được sao?” Mặc dù là chị dâu

của anh, nhưng chẳng lẽ ngay cả chút tự do này cô cũng không có sao?

Anh suy nghĩ một lát, dường như không tìm thấy lý do nào để ngăn cấm,

đổi sang một giọng điệu khác: “Ăn no chưa?”

Cô gật đầu, bị anh phá đám, ăn chưa no cũng không thể nuốt nữa.

Anh rất hài lòng với câu trả lời của cô, khuôn mặt thâm trầm đã bớt căng

thẳng hơn nhiều. “Vậy về nhà cùng anh thôi.”

Mộc Mộc cúi đầu liếc nhìn Bạch Lộ, Bạch Lộ giơ tay ra hiệu “OK”, đôi

mắt hấp háy như muốn nói: “Có một người bạn trai tốt như vậy, còn không
mau về nhà đi?!”

Mộc Mộc khe khẽ lắc đầu, đáng tiếc không phải là anh ấy!

Bạch Lộ bèn đẩy mạnh người cô ra khỏi chỗ ngồi.

Thấy cô “bước” ra, Trác Siêu Việt ngoắc tay gọi người phục vụ, rút từ

trong ví ra một xấp tiền mệnh giá một trăm đồng, đưa cho anh ta, “Hãy thiết
đãi các bạn của tôi thật hậu hĩnh, số tiền thừa ra là tiền boa của cậu.”

Nhân viên phục vụ sung sướng đến nỗi cười không ngậm miệng lại

được: “Em biết rồi, em biết rồi ạ.”

“Mọi người cứ tự nhiên nhé, tôi không làm phiền nữa.” Trác Siêu Việt

mỉm cười nói với nhóm nhạc, quay người lại dắt tay Mộc Mộc, kéo cô rời
khỏi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.