GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 286

Khẽ khàng quay nhìn lại, cô vô tình bắt gặp ánh mắt chăm chú của anh,

anh quên mất né tránh, cô cũng quên di chuyển, sự chờ đợi và u ám trong
đáy mắt đã mê hoặc tâm tư tình cảm của anh. Trong hơn ba mươi giây nhìn
nhau, lý trí của Trác Siêu Việt đã dần dần đi lệch quỹ đạo, bàn tay đặt trên
phím đàn lại chầm chậm di chuyển, nắm chặt lấy bàn tay cô..

“Đêm qua…” Mộc Mộc rât muốn hỏi rõ, nụ hôn đêm qua có ý nghĩa gì,

cuối cùng vẫn không nói được thành lời.

“Em đã quyết định ra đi ư?”

Cô gật đầu một cách kiên định. Mấy ngày chung sống này, cô thật sự đã

thấy rõ được tâm tư của mình, người đàn ông mà cô vấn vương thương nhớ
trong lòng luôn luôn là Trác Siêu Việt, vì vậy, ngoài việc ra đi, cô không
còn sự lựa chọn nào khác.

“Anh…”

Anh mới nói được một nửa, tiếng chuông điện thoại di động lại vang

lên, Trác Siêu Việt cảm kích liếc nhìn màn hình điện thoại hiện lên dòng
chữ “không thể hiển thị số điện thoại gọi tới”, lập tức đoán được đó là ai,
cầm điện thoại bước đến bên cửa sổ.

Người trong điện thoại chưa kịp nói gì, Trác Siêu Việt đã cười nói luôn:

“Diệp thiếu gia, tìm cậu quả thật không dễ dàng gì.”

“Người nào mà quan trọng với cậu như vậy? Khiến cậu phải tìm tớ khắp

cả thế giới!” Thông qua micro, âm thanh trong điện thoại vẫn đầy hấp dẫn,
“Ngay cả bố cậu cũng làm kinh động. Hôm kia, ông ấy đã phải gọi điện cho
tớ, nói cậu đang tìm tớ có việc gấp, khám bệnh về tâm lý cho một người…”

“Là một người bạn, cậu đã hỏi chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.