GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 289

gì, thường ngày thích làm việc gì, Trác Siêu Việt cũng không rời khỏi đó,
ngồi bên cạnh làm phiên dịch cho cô ấy.

Đến khi kết thúc buổi trị liệu, lúc Mộc Mộc ra về, cô có một cảm giác

nhẹ nhõm mà từ trước tới giờ chưa từng có, không thể nói rõ được đó là
cảm giác gì, bầu trời dường như đặc biệt xanh, gió cũng đặc biệt nhẹ, người
ở bên cạnh, cũng đặc biệt đẹp trai hơi!

Trác Siêu Việt do dự một lát rồi hỏi: “Bác sĩ Trần tốt nghiệp ở Học viện

Y học nào?”

“Học viện Y học Osaka.”

“Ồ?” Trác Siêu Việt hơi ngạc nhiên. “Nói như vậy, thầy hướng dẫn của

cô là người Nhật Bản?”

“Đúng vậy, có vấn đề gì không?”

“Không có gì, tôi chỉ tiện thể hỏi một chút thôi.” Trác Siêu Việt buột

miệng trả lời.

Mộc Mộc nhìn người đàn ông dường như đang có tâm sự bên cạnh

mình, rồi liếc nhìn bác sĩ Trần với khí chất nho nhã một cái, tâm trạng lại
rơi xuống đáy vực sâu. Từ khi cô biết Trác Siêu Việt là em trai của Trác
Siêu Nhiên, đối với cuộc tình này, cô không dám mơ ước xa xôi. Nhưng,
không dám mong ước xa xôi không có nghĩa là nhìn thấy anh có ấn tượng
tốt với một người con gái khác lại không cảm thấy ghen tỵ.

Thật sự rất chua xót, chua xót tới mức cô không thể nào hít thở được,

chỉ có thể nhẫn nhịn.

Kết thúc buổi trị liệu tâm lý lần thứ hai, Trác Siêu Việt đưa cô đi nghe

hòa nhạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.