GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 290

Buổi hòa nhạc không cao siêu nho nhã như trong tưởng tượng của Mộc

Mộc, trình độ của người biểu diễn quả thực rất bình thường, hơn nữa, phần
lớn thời gian đều là những bài đơn ca dành cho những chất giọng đẹp, là
những bài hát khó, ít người hát được.

Nhưng, cho dù là vô vị, cũng không thê nghe tới mức ngủ thiếp đi được.

Mộc Mộc quay nhìn Trác Siêu Việt bên cạnh mình mà không nói được câu
gì, không chỉ ngủ say, anh còn ôm cánh tay cô, gối đầu lên vai cô, không
biết trời đất là gì.

Buổi hòa nhạc kết thúc, tất cả mọi người đã ra về rồi, anh vẫn còn đắm

chìm trong giấc mộng đẹp. Mộc Mộc không nỡ đánh thức anh, cứ ngồi yên
như vậy, lặng lẽ ngắm nhìn điệu bộ của anh khi ngủ.

Hai ngày hôm nay, anh đưa cô tới Lạc Nhật, mời cô đi ăn pizza, chữa

chứng bệnh tâm lý cho cô, mời cô uống cà phê, còn đi nghe hòa nhạc với cô
nữa. Cho dù xuất phát từ sự thương hại, hay vì tình cảm cũ, những điều anh
làm cho cô đã quá nhiều rồi, hoàn toàn vượt quá nghĩa vụ của một cậu em
chồng đối với chị dâu của mình.

Cô cảm thấy mình giống như em bé bán diêm, đốt cháy que diêm cuối

cùng trong đêm Giao thừa, được sống trong một thế giới huyền ảo. nhưng
thế giới huyền ảo cuối cùng cũng chỉ là thế giới huyền ảo, que diêm sớm
muộn gì cũng sẽ lụi tàn, cô cuối cùng cũng sẽ bị vứt bỏ ngoài trời tuyết giá
lạnh.

Cô không sợ giá lạnh, bởi vì cô sẽ không bị chết vì lạnh cóng, cô là Tô

Mộc Mộc, những ngày tháng khốn khó hơn nữa, cô đã từng vượt qua, còn
chuyện gì mà cô không thể chịu đựng được?

Ngược lại, cô rất cảm ơn anh, anh đã dệt nên cho cô một giấc mơ chân

thực nhất, để cô một lần được trải nghiệm sự ngọt ngào của tình yêu, khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.