GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 358

Vừa nhìn thấy bà, Trác Siêu Việt bỗng đứng khựng lại. Mộc Mộc tò mò

nhìn về phía đó, người phụ nữ khoảng hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo mặc
dù không được coi là đẹp, nhưng tương đối có khí chất, vẻ uy nghi khắp
người khiến cô liên tưởng tới hình ảnh của Võ Tắc Thiên.

Khi cô đang len lén quan sát người phụ nữ kia, bà cũng dò xét nhìn cô,

ánh mắt sắc nhọn sau khi quét qua khuôn mặt cô hai lượt, dừng lại trên cổ
cô- nơi đang được che đậy bởi chiếc khăn lụa, sau đó bà nhìn về phía Trác
Siêu Việt, dường như đã hiểu ra điều gì đó.

“ Mẹ, sao mẹ lại tới đây?” Nghe câu nói của Trác Siêu Việt, Mộc Mộc

lập tức toát mồ hôi khắp người.

“ Con thử nói xem?” Ngữ khí của mẹ anh không tức giận mà vẫn thể

hiện vẻ uy nghiêm. “ Siêu Nhiên xảy ra chuyện lớn như vậy, hai đứa giấu cả
mẹ.”

“ Bọn con cũng là vì sợ mẹ lo lắng.” Trác Siêu Việt vừa nói, vừa nháy

mắt ra hiệu với Mộc Mộc, người đang bước vào trong phòng theo sau anh.

Mộc Mộc lập tức hiểu ý, lễ phép khom lưng cúi chào người mẹ đang giữ

bộ mặt rất nghiêm khắc, khẽ khàng đưa phần ăn sáng trong tay cô vào tay
của Trác Siêu Việt.

Vốn định trốn đi một cách im hơi lặng tiếng, ai ngờ cô vừa nhón chân ra

tới cửa, giọng nói của Trác Siêu Nhiên lại vang lên: “ Mộc Mộc?”

Cô quay đầu, miễn cưỡng quay lại, nhìn thấy Trác Siêu Nhiên chìa tay

về phía cô, cô đành phải đánh liều bước lại gần, đưa tay ra cho anh.

“ Em tới trường ghi danh chưa?” Anh hỏi một cách đầy quan tâm.

“ Rồi ạ, thủ tục đều làm xong cả rồi, Siêu Việt đã giúp em sắp xếp mọi

chuyện ổn thỏa.” Nói xong, cô bất giác quay đầu lại nhìn Trác Siêu Việt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.