GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 421

Anh thật sự quan tâm, tại sao luôn đứng ở một vị trí cách xa cô, không

dám lại gần? chỉ trừ một lần trong đêm khuya, khi đã uống say, ngẫu nhiên
không tự kiềm chế được, sau khi cuộc mây mưa cuồng nhiệt qua rồi, vẫn
đầy ắp vẻ tự oán trách bản thân mình trong đáy mắt.

“Anh thật sự quan tâm tới em ư?” Cô ngước mắt lên, nhìn người đàn

ông trước mặt, ngón tay khe khẽ vuốt ve khuôn mặt anh, đầu ngón tay lướt
qua những đường nét cương nghị và đôi môi ấm áp ươn ướt của anh.

Anh nhìn xuống, ánh mắt dần trở nến say đắm.

Cô có thể cảm nhận được nhịp thở không đều, có thể nhìn thấy sự đan

xen giữa lý trí và khát vọng của anh. Bị mê hoặc bởi ánh mắt, cô kiễng gót
chân, đôi môi ghé sát lại gần, nhưng chính vào lúc cô sắp sửa hôn anh, anh
đã tìm lại được lý trí vừa bị thất lạc, đẩy cô ra, lùi về phía sau một bước…

Dù đã sớm dự liệu được kết quả như thế này, Mộc Mộc vẫn có cảm giác

như bị anh đẩy xuống vách núi, trái tim bị chìm đắm trong một vực sâu
không đáy.

“Đây chính là sự “quan tâm” mà anh đã nói ư?” Cô cười chua chát, “So

với em, anh còn để ý tới cảm nhận của anh ấy hơn nhiều…”

“Anh…”

“Anh không cần phải giải thích, em hiểu. anh ấy là anh trai của anh, hai

người có quan hệ huyết thống, tình sâu nghĩa nặng, vì anh ấy, anh có thể từ
bỏ tất cả mọi thứ, phụ nữ thì được coi là gì cơ chứ!”

“Em! Có phải em muốn anh thừa nhận với tất cả mọi người rằng anh

yêu chị dâu của mình thì em mới tin rằng anh quan tâm tới em?”

“Anh không cần phải thừa nhận. Em đã nghĩ tới một nơi mà Trác Siêu

Nhiên không thể tìm thấy được, đợi em thực hiện phẫu thuật xong, em sẽ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.