GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 443

“Mày!” Dù có quy tắc nề nếp tốt đến mấy, cũng không thể nào kìm nén

được ngọn lửa giận dữ đang bùng phát tận đáy lòng, Trác Siêu Nhiên nhằm
lúc đối phương không ngờ tới, đấm một cú thật mạnh vào phía bụng dưới
của Trác Siêu Việt.

Trác Siêu Việt đau đến nỗi cúi gập người xuống, khó nhọc ho lên vài

tiếng, mới thở dốc ra được, “Em nghĩ rằng anh ít nhất cũng phải dùng tám
phần sức mạnh.”

“…” Trác Siêu Nhiên day day khớp ngón tay đang tê buốt, không nói gì

cả. Mặc dù mới chỉ dùng năm phần sức mạnh, anh vẫn hối hận rằng mình
đã ra tay hơi mạnh. May mà tố chất cơ thể Trác Siêu Việt rất tốt, nếu là
người khác, e rằng sẽ phải tới bệnh viện để kiểm tra kỹ lưỡng vài ngày.

“Đánh em xong, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn chút nào chưa?”

“Ừm, tốt hơn một chút so với buổi chiều khi nhìn thấy hai người đang

lén lút vụng trộm trên núi.”

Biểu hiện đau đớn của Trác Siêu Việt biến thành sự kinh ngạc. “Anh đã

nhìn thấy tất cả rồi ư?”

“Những thứ cần nhìn thấy, đều đã nhìn thấy rồi, những thứ không cần

nhìn thấy, cũng đã nhìn thấy rồi.”

“…”

“EM còn có chuyện gì để nói không, nếu không, anh đi vào đây.”

“Anh!” Trác Siêu Việt suy nghĩ kỹ một lát, chậm rãi đứng thẳng lên,

“Em biết anh trách em đã lừa dối anh, phản bội anh. Nhưng em không nghĩ
rằng em đã làm sai… Tận mắt chứng kiến cảnh người phụ nữ của mình
trong vòng tay của người đàn ông khác, em đã từng trải qua… Em thà rằng
không nhìn thấy gì cả, không biết gì cả!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.